Một khi được đóng dấu xác nhận có tiềm năng trở thành dị năng giả, Chu Dĩ Thừa chắc chắn sẽ đứng trên đỉnh kim tự tháp trong tương lai, hưởng thụ những phúc lợi tốt nhất, đạt được quyền lực tối cao, làm mưa làm gió. Ngay cả những quan chức cao cấp trong chính phủ liên minh cũng sẽ phải cúi đầu khom lưng trước họ.
Tất nhiên, chỉ số của Chu Dĩ Thừa không thuộc về anh ta, mà là phần dị năng trong máu của Giang Tẫn.
Thang Lệ luôn biết rằng máu của Giang Tẫn có tiềm năng thức tỉnh, chỉ là bà ta không ngờ rằng dị năng của đứa trẻ này lại mạnh đến mức có thể chuyển giao cho Chu Dĩ Thừa qua máu!
Bà ta không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt này, vậy nên, bà ta quyết định thực hiện việc thay máu.
Khác với việc thay máu trong bệnh viện bình thường, hiện tại Chu Dĩ Thừa đang được cách ly và bảo vệ như một “dị năng giả có tiềm lực rất lớn” trong một cơ quan đặc biệt, Thang Lệ không có điều kiện tốt để thực hiện phẫu thuật, chỉ có thể dùng phương pháp đơn giản thô bạo.
Cho dù hôm nay có phải rút hết máu của Giang Tẫn, Thang Lệ cũng không hề do dự chút nào.
Họ thực sự muốn hắn chết.
Giang Tẫn nghĩ, họ muốn dùng mạng sống của hắn để đổi lấy một cơ thể khỏe mạnh và một tương lai tươi sáng cho con trai ruột của họ.
“Có hận không? Buồn hơn hay tức giận nhiều hơn?”
Khi giọng nói này vang lên bên tai, Giang Tẫn tưởng mình đã nghe nhầm.
Căn phòng tối đen như mực, hắn không nhìn thấy gì, chỉ có thể nghe thấy người đó nói với giọng điệu dụ dỗ: “Bây giờ ngươi có thể ước bất cứ điều gì, như gϊếŧ chết một nhà ba người họ, hay đơn giản là thống trị thế giới? Cái nào cũng được nha.”
Lộ Nhĩ nói một cách nhẹ nhàng, hơn nữa cậu cũng biết cốt truyện phía sau của cuốn tiểu thuyết này vốn dĩ là Giang Tẫn sẽ hắc hóa sau đó gϊếŧ chết gia đình cha mẹ nuôi của mình.
Bây giờ chuyện này sẽ do cậu thực hiện, không chỉ có thể giúp Giang Tẫn hoàn thành mong muốn mà còn không làm giảm đi ánh sáng của Thiên Đạo trên người Giang Tẫn.
Thật là một công đôi việc.
Nhưng Giang Tẫn không nói gì.
Hắn tưởng rằng mình bị ảo giác.
Lộ Nhĩ không đợi câu trả lời của hắn, tiếp tục thúc giục: “Tuy ta mong ngươi chọn thống trị thế giới hơn, như vậy ta sẽ nhận được nhiều sức mạnh hơn. Nhưng nếu ngươi chỉ muốn ta cứu ngươi ra ngoài, cũng được.”
Khi người ta đối mặt với nguy cơ nghiêm trọng và đứng trước lằn ranh sinh tử, khả năng kí©ɧ ŧɧí©ɧ những du͙© vọиɠ mãnh là liệt nhất. Lúc này, dù Giang Tẫn muốn cậu làm gì, Lộ Nhĩ cũng có thể thu được không ít lợi lộc từ đó.
Tiếc là Giang Tẫn không có nguyện vọng gì, hắn chỉ thở dài…
Xong rồi, hắn nghĩ, hắn thật sự xong rồi.
Hắn dường như bị căn bệnh thần kinh thứ hai tấn công, bắt đầu tưởng tượng những điều không thực tế.
Cho đến khi Thang Lệ và Chu Phàm Đông vội vã mở cửa tầng hầm để chuyển Giang Tẫn đi, Lộ Nhĩ vẫn chưa nhận được nguyện vọng thứ hai của Giang Tẫn.
Dù cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần, Giang Tẫn khác biệt hoàn toàn với những người mà cậu từng gặp.
Nhưng Lộ Nhĩ vẫn cảm thấy kỳ lạ, đây là lần đầu tiên cậu gặp một người không có bất kỳ ước muốn gì.
Chuyện đơn giản như việc mở miệng nói ra cũng không có chút mất mát nào, trước đây người nào cũng muốn biến ba nguyện vọng thành ba mươi để mặc cả với cậu.