Người Đẹp Cá Mặn Bạo Hồng Trong Chương Trình Thiếu Nhi

Chương 20

Nhét tay bị gió thu làm lạnh vào túi, Trầm Ý khẽ lắc đầu, lười biếng chen lên phía trước.

Tái sinh kiếp này, cậu không muốn sống mệt mỏi như vậy nữa.

Làm một con cá mặn không mơ ước, không cần tự lật người mà vẫn lật được, thật thoải mái biết bao!

Tần Trì Trì cũng nhét tay vào túi, thân hình nhỏ bé gần như bị che khuất hoàn toàn bởi người lớn phía trước.

Nó nhíu mày, khuôn mặt nhỏ nhắn đông cứng, khí chất trông rất trưởng thành.

Trầm Ý đứng phía sau, thấy vẻ mặt của đứa trẻ phản diện, không nhịn được mà cười khì.

Tần Trì Trì liếc nhìn Trầm Ý đầy kỳ lạ, rồi không hiểu gì, quay đầu tiếp tục nhíu mày.

Phía trước đám đông, MC cầm chiếc micro duy nhất, bắt đầu làm theo kịch bản:

“Chào mừng mọi người đến với trường quay chương trình tạp kỹ ‘Bé con về nhà’ của chúng tôi! Hôm nay bắt đầu ghi hình tập đầu tiên, mọi người vui không nào!”

Để tạo không khí sinh động, MC rất cố gắng, đeo nụ cười rạng rỡ, cầm micro hỏi mọi người.

Nhưng không khí trường quay không cần anh ta làm nóng.

Vừa dứt lời, có người nổi bật giơ tay lên, hô một tiếng, rồi chạy quanh mọi người một vòng.

Chạy xong, anh ta sáng mắt lớn tiếng nói với MC:

“Lần đầu tham gia chương, tôi quá phấn khích, không kiếm soát được bản thân!”

Trầm Ý đứng cuối cùng, mặt đơ ra.

Mặc dù không còn chỗ lùi nữa, cậu vẫn cố lùi thêm vài cm.

Chân run lên vì xấu hổ!

May mà ở đâu có rồng thì ở đó có phượng, một gã khác cũng lập tức bước ra, đấm tay xa xa với gã kia.

Hai người đánh đấm trông như đúc từ cùng một khuôn.

Trầm Ý thở dài, quyết định tự phóng tâm mình đi.

Cứ coi như mình đã chết rồi.

Đợi hai người tương tác xong, MC vội lên tiếng, cắt đứt phần tương tác dư thừa của bọn họ.

“Ha ha, có vẻ mọi người rất nóng lòng rồi, vậy thì trực tiếp bước sang phần đâu tiên của chúng ta thôi!”

MC nói rồi quay người, vẫy tay chỉ về phía sau:

"Mọi người xem đằng sau tôi, trên bàn đặt những bức ảnh căn phòng mà các khách mời sẽ chọn để ở đêm nay!"

Máy quay đúng lúc di chuyển sang hướng bàn, lia vào những tấm thẻ trên đó.

"Ngôi nhà nông thôn này có hai tầng, tổng cộng có tám phòng, to nhỏ, tốt xấu khác nhau. Đêm nay ở đâu là hoàn toàn tuỳ thuộc vào nỗ lực của mọi người!"

Vừa dứt lời, một ngôi sao đang đút tay vào túi quần tỏ ra mình ngầu, đưa tay đẩy cái kính râm màu nâu lên, thắc mắc:

"Tám phòng? Hai nhóm gia đình tập sự còn lại sống ở đâu?"

MC giơ tay lên, ra dấu im lặng, làm bộ bí ẩn:

"Điều đó sẽ được tiết lộ vào cuối, bây giờ bắt đầu cuộc thi chọn phòng của chúng ta thôi!"

***

MC vừa dứt lời, mọi người liền hưởng ứng nhiệt tình.

Để tránh tình trạng có ngôi sao nào đó nhảy ra khỏi kịch bản, la hét xoay vòng, MC nhanh chóng bắt đầu giới thiệu luật chơi.

"Vòng thi lần này sẽ kiểm tra sự ăn ý giữa phụ huynh và con cái!”

“Đoàng đoàng đoàng đoàng! Xin hãy nhìn vali của các bạn!"

Trước đó, tất cả hành lý của mọi người đã được ê-kíp thu lại và dán nhãn tên.

Trầm Ý ngẩng đầu lên, ánh mắt theo tay MC chỉ về phía trước.

Tần Trì Trì nhón chân, vóc dáng thấp bé cản trở nó quan sát, ngửa đầu lên cũng chỉ có thể nhìn thấy đùi của các ngôi sao phía trước.

Thấy vậy, Trầm Ý liền ôm đứa trẻ phản diện lên để nó nhìn rõ hơn.

"Nhanh lên, nhìn hai giây thôi!"

Đúng hai giây, không nhiều không ít.

Vừa hết hai giây, Trầm Ý liền thở ra hơi đã nín, nhanh chóng đặt Tần Trì Trì xuống, rồi xoa ngực thở dốc.

"Hự, mệt thật, con nhiều thịt thế cơ đấy."

Vuốt vuốt má béo của đứa trẻ phản diện đã lên cân, Trầm Ý thở hổn hển nói.

Tần Trì Trì nhìn cậu bằng ánh mắt cá chết, mím môi lại, bày tỏ sự không hài lòng về lời nói mình nặng của Trầm Ý.

Hai giây này thật sự nhìn nhưng chẳng thấy gì.

Thở dài, ôm lấy cánh tay nhỏ bé của mình, Tần Trì Trì quyết định sẽ không tính toán với người cha yếu ớt này của mình.

Những chiếc vali được xếp thành một hàng, có cùng hình dáng và màu sắc, trông rất hoành tráng.

Trong đó còn có một vài chiếc vali nhỏ xinh xắn, chắc chắn là của những đứa trẻ.

"Trong vali của mọi người, chắc chắn đã đựng đầy đủ những thứ cần dùng trong hai ngày tới.”

“Nếu phải chọn hai thứ từ trong này để giao nộp cho ê-kíp, liệu giữa các bạn nhỏ và phụ huynh có sự ăn ý không nhỉ?"

"Tiếp theo, phụ huynh và con cái mỗi người sẽ chọn hai thứ, viết tên chúng lên giấy.”

“Nếu viết giống nhau, vật đó được giữ lại; nếu viết khác nhau, vật đó sẽ phải giao cho ê-kíp, cho đến khi kết thúc ghi hình mới được lấy lại đấy nhé!"

Phần thi này hoàn toàn không có trong kịch bản của Trầm Ý.

Nghe xong, lòng cậu như rớt thốc xuống.

Rõ ràng, các ngôi sao khác cũng không biết phần này, biểu cảm trên mặt họ đều thay đổi thành vẻ kỳ lạ. Trầm Ý vừa định cúi đầu, thì thầm bảo Tần Trì Trì nên chọn hai thứ gì, thì tiếng nói tròn trịa của MC lại vang lên qua micro:

"Không được gian lận nha, ở đây có camera, nếu phát hiện gian lận thì toàn bộ hành lý sẽ bị tịch thu!"

Hai câu này hoàn toàn chặn đứng ý định gian lận của Trầm Ý.

Cậu thở dài thượt một tiếng, phất tay với đứa con nhỏ, ý bảo cam chịu số phận vậy.

Tần Trì Trì đối mặt với phụ huynh trẻ con và không đáng tin cậy, trong đôi mắt nhỏ thoáng loé lên vẻ bất lực.

Thở dài, tuổi còn nhỏ nhưng dường như đã có vô vàn phiền muộn.

Tiếng xì xầm của các ngôi sao khác cũng im bặt, cả không gian chợt yên tĩnh lại.

Đạo diễn khá hài lòng với hiệu quả này, ra hiệu cho MC tiếp tục.

MC gật đầu tỏ vẻ đã hiểu:

"Được rồi, mời các bậc phụ huynh cùng con cái đứng về phía vali của mình.

“Mở vali ra, đếm ngược năm phút! Trong thời gian quy định hãy chọn những thứ để giao nộp cho ê-kíp!"

Do chỉ ghi hình một ngày rưỡi cho tập đầu tiên, Trầm Ý chỉ mang theo một vali, cả đồ của Tần Trì Trì cũng để chung trong đó.