Những năm đó cô làm hồn ma, ở trong phòng này lén lén lút lút, có ai mà cô không biết?
Cô phải kiếm lại tất cả những gì những năm qua Vương Thanh Hòa đã nỗ lực cho cái nhà này!
Lúc này điều kiện gian khổ, có tiền cũng chưa chắc tiêu ra ngoài, trước khi thời đại hoàng kim đến, cô đều phải nắm cả nhà này ở trong tay.
Mãi cho đến khi bọn họ không còn giá trị mới thôi!
Bạch Tú Tú nói hai ba câu đã khiến Triệu Quế Phân không thốt ra nổi nửa chữ, ghê tởm cau mày.
Cô, sao cô lại không chết đi chứ! Triệu Quế Phân ở trong lòng mắng một trận lời lẽ ác độc, mặt già đen đến dọa người: "Không đồng ý thì thôi, chị bớt kiếm chuyện cho tôi đi!"
Bạch Tú Tú chân thành cực kỳ: "Mẹ, con đây cũng là vì tốt cho mọi người."
"Phi! Cô là thứ gì tôi còn không biết? Kiều Kiều, chúng ta đi." Triệu Quế Phân túm lấy con dâu thứ năm đi ra ngoài.
Trong lòng Chu Kiều Kiều thật ra là động lòng, nếu như có thể ở phòng phía đông, còn có thể sửa phòng một chút, vậy thì cô ta ở thoải mái hơn phòng phía tây.
Nghĩ vậy, Chu Kiều Kiều vừa ra ngoài liền mở miệng: "Mẹ, thật ra chị dâu cả nói cũng đúng, không bằng chúng con ở phòng phía đông đi? Đợi sau này mở rộng phòng mới, để cho anh hai chị hai bọn họ ở phòng mới, con với Thanh Kỳ ở phòng phía đông.
Coi như là trả lại ân tình hiện tại anh hai và chị dâu hai sẵn lòng nhường phòng cho chúng con.
Phòng phía Đông cách cha mẹ gần, về sau chúng con cũng tiện bề chăm sóc cha mẹ."
Triệu Quế Phân vừa nghĩ tới muốn xây dựng thêm, bà ta liền đau lòng!
Thời đại này, cái gì mà không phải là tiền?
Cả nhà quanh năm suốt tháng có thể chia được bao nhiêu tiền trở về?
Thật sự là không biết sống thế nào!
Nhưng nếu không sửa?
Triệu Quế Phân nghĩ đến con dâu út nhà mình, còn có những năm qua theo quan sát của bà ta, cuộc sống tốt của nhà họ Chu...
Bà ta phải đối xử tốt với con dâu, chỉ có như vậy trong nhà mới có thể gặp may mắn!
Triệu Quế Phân suy nghĩ một chút, cắn răng đồng ý: "Được! Vậy nghe lời con."
Tìm nhà thằng hai, cũng không cần phiền phức giống như Bạch Tú Tú.
Bà ta sợ Bạch Tú Tú, đó là bởi vì chị cả của Bạch Tú Tú, người ta gả cho nhà chồng rất lợi hại! Tuy rằng người không ở bên này, nhưng cái này có thể thư từ qua lại! Lại thêm, Bạch Tú Tú là đồ lười biếng, có chuyện gì cô sẽ cáo trạng thật đấy!
Trước đó bởi vì ba ta thèm muốn đồ vật do chị gái của Bạch Tú Tú gửi qua bưu điện mà ầm ĩ đến công xã luôn!
Nhưng nhà thằng hai thì khác, trong nhà cô ta không có bản lĩnh gì, đừng nói lễ hỏi, hai túi lúa mạch nhà họ Vương đưa đến nhà cô ta cũng không mang về một chút nào!
"Lưu Tiểu Nga? Lưu Tiểu Nga đâu? Chết ở đâu rồi?" Triệu Quế Phân gân cổ lên gọi người.
Lưu Tiểu Nga đang rửa bát trong bếp vội vàng buông công việc trong tay xuống chạy ra: "Mẹ, mẹ, mẹ gọi con à?"
"Thằng hai đâu rồi?"
"Anh ấy, anh ấy đang nghỉ ngơi trong phòng." Lưu Tiểu Nga năm nay chừng hai mươi tuổi, dáng dấp gầy gò, tóc tết hai bím, bộ dáng thanh tú, nhưng bởi vì nhát gan nên luôn mang theo một loại rụt rè.
Cô ta cúi đầu, không dám nhìn mẹ chồng.
Triệu Quế Phân thấy cô ta liền tức giận! Nếu không phải năm đó con dâu thứ hai rơi xuống nước, được thằng hai cứu giúp, nhà bà ta sao có thể cưới một người nghèo như vậy!
"Được rồi, đi vào nhà với mẹ."
Triệu Quế Phân mang theo hai đứa con dâu đi đến phòng phía đông của bọn họ.
Trong phòng phía Đông, so với phòng phía Tây thì rách nát hơn nhiều.
Trên giường trải chiếu, Vương Thanh Phú đang nằm, nhìn thấy vợ và mẹ, còn có em dâu cùng nhau tới, nhanh chóng ngồi dậy: "Mẹ, sao mẹ tới cũng không nói một tiếng?"
"Đây là tạm thời có việc." Triệu Quế Phân nói xong, tìm một cái ghế ngồi xuống: "Thằng hai, mẹ nghĩ con và vợ con trước chuyển sang phòng thằng năm đang ở đi, phòng này của con tạm thời nhường cho vợ chồng thằng năm ở một thời gian."
Vương Thanh Phú lần này đã không còn buồn ngủ nữa.
Lưu Tiểu Nga sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, dựa vào cái gì? Phòng này đang ở tốt mà...
"Mẹ, sao bỗng nhiên muốn đổi?" Vương Thanh Phú cực kỳ không vui, phòng phía Đông bao lớn, ở phòng phụ sao có thể thuận tiện bằng gian phòng này?
"Đây không phải là hai vợ chồng thằng năm mới kết hôn sao? Không tiện." Triệu Quế Phân lúng túng giải thích một chút.
Dù sao bà ta đều rất yêu thương hai đứa con trai!
"Vậy, nhà anh cả thì sao, con và Tiểu Nga còn chưa có con trai đâu." Vương Thanh Phú không vui.
Triệu Quế Phân:...