Lúc Lâm Mạt Nhi tỉnh lại, đã là sáng ngày hôm sau.
Cô ngước lên nhìn thoáng qua, thấy bịch dinh dưỡng truyền treo trên đầu. Thân thể cô bây giờ vô cùng thoải mái, thoải mái tới mức cảm giác từng lỗ chân lông trên cơ thể đang nở ra để hấp thụ không khí, quanh thân thể là một luồng khí ấm áp.
Vết roi thực sự biến mất như Chung Kiêu nói, thậm chí dấu hôn đan xen cũng bắt đầu mờ hết, thân thể cô so với lúc trước càng thêm trắng nõn bóng loáng, còn mang theo vẻ đẹp non nớt, khiến người khác nhìn thấy muốn ôm lấy liếʍ
láp một vòng. Lâm Mạt Nhi nhìn giá trị tϊиɧ ɖϊ©h͙, thế mà tăng thêm 100 điểm! xem ra đối tượng tấn công ở thế giới này rất mạnh mẽ, huyệt nhỏ của cô còn chưa đủ lớn để cất chứa dươиɠ ѵậŧ to lớn kia, nhưng dùng trạng thái hiện nay của bản thân, lại thêm kinh nghiệm trải qua từ mấy thế giới kia, cũng giúp cô nhanh chóng thích ứng được lớn côn ŧᏂịŧ lớn kia, nhưng Chung Kiêu thực sự quá mạnh mẽ, lại có
thể chơi cô đến hôn mê luôn.
Cô nhớ lại những gì số 01 từng nói về thế giới này, quả thực là không đáng tin cậy, cô cẩn thận xem xét có thể đổi đồ, lại phát hiện ra thực sự rất nhiều, ngay cả súng ống, lưỡi lê mỗi cái đều là đồ cao cấp, nhưng mà cho dù có thể đổi đồ ngay, cũng phải được hệ thống đồng ý.
Số 01 đoán là ích lợi của chủ thần, không thể bị người thế giới này phát hiện khác lạ, nhưng thực tế những thứ đưa đến cho cô, vẫn có rất nhiều chỗ trống có thể thay đổi, giống như đời trước cô phát hiện, lúc hệ thống 01 tuyên bố nhiệm vụ nhánh, yêu cầu cô hoặc là người trong thế giới kia kích phá hành vi nào đó mới đủ điền kiện để tuyên bố, số 01 đã chịu hạn chế nào đó.
Cô cẩn thận nhìn nhìn về cấp bậc quy tắc, Lâm Mạt Nhi híp mắt lộ ra ý cười, nếu cô đạt tới 3000 điểm là có thể nhảy lên cấp C rồi, đến lúc đó nàng quyền hạn sẽ lớn hơn nữa, ví dụ như, có thể cưỡng chế đổi đồ vật, không cần phải mua bán thông qua số 01, nhưng mà có hậu quả như thế nào, trừ điểm hay là xử phạt, cô phải tự gánh vác.
Tai Lâm Mạt Nhi vô cùng nhạy bén, tiếng bước chân ngoài cửa càng ngày càng gần, cô thu hồi suy nghĩ miên man, lập tức điều chỉnh hô hấp, giả vờ như chưa tỉnh lại.
Cửa phòng bị mở ra, ủng quân dụng đạp trên mặt đất lạnh băng từng tiếng từng tiếng truyền vào lỗ tai, có một loại cảm giác áp bách chậm rãi bao trùm, cô cảm giác được ánh mắt nóng rực quét trên người mình.
Sau đó cô nghe được giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Tỉnh rồi thì đứng lên.”Lâm Mạt Nhi vẫn không nhúc nhích, thật sự giống như đã ngủ rồi.
Sau đó thân thể cô quay cuồng như bị bay lên không trung, cả người trần trụ lộ ra ngoài, sau đó hai chân bị tách ra, huyệt nhỏ hồng hào hiện ra trước mặt Chung Kiêu.
Lâm Mạt Nhi rốt cuộc mở to mắt, lớn tiếng kêu to: “Chú muốn làm gì a! Sáng sớm tinh mơ!”
“Đừng nhúc nhích.” Giọng điệu Chung Kiêu giống như mệnh lệnh.
Lâm Mạt Nhi không dám nhúc nhích, bởi vì cãi lời mệnh lệnh của người đàn ông này, chỉ có tự mình chuốc lấy cực khổ.
Sau khi Chung Kiêu nhìn chằm chằm huyệt nhỏ của Lâm Mạt Nhi trong chốc lát, lại chuyển ánh mắt lên mặt cô, Lâm Mạt Nhi căng thẳng cắn môi, sau đó thấy Chung Kiêu lộ ra ý cười kỳ dị.
“Đã khỏi hẳn, thật là thiên phú dị bẩm.”
Lâm Mạt Nhi đỏ mặt, hồng mắt, sau đó nắm che mặt khóc oa oa: “ Cháu nhất định phải nói với cha mẹ, chú cường bạo Mạt Nhi, Mạt Nhi không còn trinh tiết, sau này làm sao gả đi ô ô ô…”
Khóe mắt Chung Kiêu hơi rũ xuống, lộ ra khí chất ôn hòa, nhưng Lâm Mạt Nhi không nhìn thấy, cô chỉ nghe được mệnh lệnh: “ Đứng lên, ăn cơm buổi sáng, sau đó đi huấn luyện! Thời gian hữu hạn!”
Lâm Mạt Nhi vừa nghe thấy, ở trên giường làm nũng lăn lộn, nhổ kim truyền dinh dưỡng ra, ôm chặt lấy chăn, nhìn Chung Kiêu chằm chằm, giống như con mèo nhỏ: “ Cháu không dậy! chú thật rút ra là vô tình bỏ đi, cháu đau muốn chết! còn không cho cháu nằm thêm một lát!?
“Rút ra là vô tình bỏ đi”? Lâm Mạt Nhi nghĩ như vậy.
Chung Kiêu cảm thấy dáng vẻ này của cô vô cùng đáng yêu, nhưng lại cảm thấy không trừng trị một chút thì cô sẽ vô pháp vô thiên, ngay sau đó anh đột nhiên áp đảo lên giường, đôi tay chống ở hai bên người cô, giam cầm cô trong ngực mình.
Lâm Mạt Nhi lập tức cảm thấy đệm lún xuống, Chung Kiêu sắp làm gì đó thật đáng sợ!