“A… A…. Ừm…. Ô…” Lâm Mạt Nhi lắc lư vặn vẹo mông phối hợp với tiết tấu ngón tay thọc vào rút ra của Trần Quân, vυ' lắc qua lắc lại trên bụng, cọ xát vào háng Trần Quân, dường như thổi ra ngọn lửa, dươиɠ ѵậŧ của Trần Quân lại nở to thêm một vòng.“Huyệt nhỏ của cô thật là nhiều nước, ba ngón tay tôi nhét vào lừa chặt lại vừa ướt…” Ngón tay Trần Quân chọc vào rút ra, một bàn tay ra vào huyệt nhỏ, một tay khác khoắng loạn trong miệng cô.
“Ukm… Mau….” Miệng ngậm ngón tay, Lâm Mạt Nhi mơ hồ nói mấy câu.
“Chụt” Trần Quân đã cảm giác được Lâm Mạt Nhi không thỏa mãn với ba ngón tay thọc vào rút ra, đột nhiên cậu rút ngón tay ra, cảm giác trống rỗng gặm nhấm huyệt nhỏ của Lâm Mạt Nhi, Lâm Mạt Nhi hơi đẩy mông về phía sau, muốn
huyệt nhỏ của mình nuốt lấy côn ŧᏂịŧ.
“Bốp” Trần Quân vỗ lên mông Lâm Mạt Nhi, nhát vỗ lên mông này cũng không mạnh lắm, nhưng tiếng rất vang, khiến Lâm Mạt Nhi cảm giác hơi đau, nhưng một giây sau đau đớn biến thành tê ngứa, huyệt nhỏ lại càng chảy nhiều nước, cảm giác trống rỗng càng thêm lớn, gặm nhấm ý thức của Lâm Mạt Nhi.
Bàn tay xanh nhạt leo lên cơ bắp của Trần Quân, cô ngửa mặt, hai mắt mê ly đầy dục tình, đầy khát vọng nhìn thẳng vào đôi mắt Trần Quân. Đôi tay đã leo lên cổ cô, cặρ √υ' thật lớn cọ xát lên thân thể Trần Quân, mái tóc mềm như tơ lụa
tán loạn, trong màn đêm đen, khuôn mặt xinh đẹp mờ ảo dưới cây ngô đồng lá đổ như quỷ mĩ lệ sắp ăn con mồi.
Trần Quân như bị mê hoặc hôn lên môi đỏ thắm kia, sau đó đột nhiên ấn cô lên cỏ, dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng cắm vào cái huyệt nhỏ không ngừng chảy nước kia,
“A ~~ a….” Rất nhiều cảm xúc kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Lâm Mạt Nhi muốn thét chói tai, dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng ra vào huyệt nhỏ, khiến cô biến thành một bãi bùn nhão trên mặt đất, phối hợp vận động với cây gậy cứng rắn kia.
Trần Quân nắm lấy một bên ngực đầy đặn xoa nắn, phía dưới vẫn rút ra thọc vào, đôi môi nóng hổi hôn lên má Lâm Mạt Nhi, vừa ghé vào tai cô thì thầm:
“Cô giáo thật tuyệt, đêm nay tôi ép cô trên bãi cỏ làm hết đêm nhé! Sáng sớm nhất định sẽ có rất nhiều học sinh tới xem”
Tưởng tượng đến cảnh ban ngày bị chơi trên sân thể dục, bị một đám người vây xem, đám nam sinh sẽ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức dươиɠ ѵậŧ đều cứng lên, Lâm Mạt Nhi hưng phấn siết chặt, gắt gao ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của Trần Quân.
“Mẹ kiếp, cô thật dâʍ đãиɠ, muốn ép khô tôi sao?”, cậu ta cố định tay cô trên đỉnh đầu, dùng sức vần vò cặp nhũ trắng bóng, dươиɠ ѵậŧ phía dưới càng thọc vào rút ra mãnh liệt.
“A….”. Sau một hồi điên cuồng vận động, cả hai người đều đồng loạt cao trào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy trong huyệt nhỏ, không rơi ra ngoài một giọt nào.
“A… Cô giáo da^ʍ mỹ quá…” Trần Quân nhìn thẳng vào mắt cô, Lâm Mạt Nhi quay đầu sang một bên, không nói lời nào.
“Cô chưa từng nhìn thấy dáng vẻ mình bị chơi à?” Tâm tình Trần Quân rất tốt, hôn nhẹ lên mắt Lâm Mạt Nhi, sau đó lấy điện thoại ra, mở camera.
“Ân… A… ukm…” Hình ảnh Lâm Mạt Nhi tự an ủi trên bục giảng tự hiện ra ở trước mắt, Cô trợn to mắt, dường như không nhận ra chính bản thân mình..