Tay trắng nõn đầy dấu hôn xanh tím chậm rãi đóng cửa phòng tắm, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên đùi cùng với bên trong tiểu huyệt bị hấp thu vào thân thể.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ đạt được 20 điểm tϊиɧ ɖϊ©h͙, hệ thống tự động ghi nhận! Ký chủ có yêu cầu lập tức sử dụng giá trị tϊиɧ ɖϊ©h͙ hay là tích trữ?”
“Tích trữ.” Đôi mắt Lâm Mạt Nhi lười nhác híp lại, tóc dài đen mềm mại thả ra phía sau.
Thẳng đến khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ hoàn toàn hấp thu xong, nàng mới một lần nữa tắm nước ấm.
Làn da trắng nõn che kín dấu vết xanh tím nhưng Lâm Mạt Nhi không thèm để ý, chân dài chậm rãi duỗi ra.
Trong đầu thanh âm số 01 không ngừng vang lên.
“Ký chủ thật là quá ưu tú! Bất quá chưa tới một ngày đã thu được nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vậy! Hệ thống khen thưởng tặng ký chủ thêm 0.5 tích phân, ký chủ có 100 tích phân, tổng trước mắt là 103 tích phân, ký chủ tiếp tục nỗ lực ngao ~”
Lâm Mạt Nhi không chút để ý nói: “Bao nhiêu điểm mới tính là hoàn thành nhiệm vụ?”
“Đinh! Cảm tạ ký chủ tích cực dò hỏi! Miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn ít nhất là 10000 tích phân ngao ~ ký chủ không cần lo lắng! Lấy trình độ ưu tú của ký chủ, tin tưởng không cần đạt tới một trăm thế giới là có thể đạt tiêu chuẩn ngao ~ mỗi lần đạt được hệ thống trải qua tính toán kỹ càng tỉ mỉ, tổng hợp tích phân tuyệt đối công bằng, ký chủ không cần lo lắng, hơn nữa mỗi một nhiệm vụ hoàn thành đạt được đều tương đối cao! Có đôi khi còn cố ý khen thưởng bên ngoài ngao!”
“Hoàn thành mỗi một nhiệm vụ bình thường có thể đạt bao nhiêu tích phân?”
“Đinh! Trước mắt ký chủ còn chưa có quyền hạn biết ngao ~ trước mắt ký chủ chỉ mới ở cấp F! Ký chủ thăng cấp lên cấp E sẽ mở ra một bộ phận quyền hạn! Cần tiếp tục nỗ lực! Còn ký chủ nên nhớ kỹ, không thể để cho người ở thế giới phát hiện dị thường, nếu không sẽ có hậu quả nghiêm trọng ngao ~”
Đôi mắt Lâm Mạt Nhi hơi rũ, nàng biết có chế độ trừng phạt, tuy rằng không có quyền hạn biết nội dung trừng phạt nhưng nàng tuyệt đối không muốn nếm thử!
“Muốn thăng cấp lên cấp E cần bao nhiêu tít phân?”
“Ký chủ muốn thăng cấp lên cấp E cần ba trăm phân, nếu ký chủ được đến 1000 phân, hệ thống số 01 sẽ có quyền hạn thăng cấp, số 01 thăng cấp thì ký chủ cũng sẽ được càng nhiều tiện lợi ngao ~ đổi đồ vật sẽ càng nhiều!”
Tròng mắt Lâm Mạt Nhi xoay một vòng, thời điểm nàng đến thế giới này cải thiện thân thể này chính là dùng giá trị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của thế giới trước đạt được, giá trị tϊиɧ ɖϊ©h͙ có thể thêm phân, đổi lại giá trị sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ giảm bớt, nhưng điểm sẽ không giảm.
Tiểu huyệt khẩn trí, bộ ngực hình dạng hoàn mỹ, làn da vô cùng mịn màng, thân cao tương đối,ngũ quan điều chỉnh hơi chút, trước mắt có thể đổi đồ vật, nếu có thể được đến càng nhiều đổi sẽ là cái gì đây?
Nàng đối trò chơi này cảm thấy rất hứng thú, trong lòng nàng so đo, lấy tình huống trước mắt suy đoán, thế giới sau sẽ khó hơn thế giới trước nhưng tương đối mà nói, điểm sẽ càng cao!
Nàng đem chính mình tắm sạch sẽ, trên người dấu vết như cũ, từ xa nhìn lại càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ người ngược đãi!
Nàng tinh tế lau khô tóc, bàn chân nhỏ tinh xảo đạp lên trên mặt đất, ngón chân bởi vì sàn nhà ma sát hơi hơi động hai lần, thoạt nhìn vừa mượt mà vừa tinh xảo đáng yêu, mặt xinh đẹp chậm rãi từ cánh cửa phòng tắm xuất hiện, bên ngoài mặt trời đã lặn, ánh sáng màu cam quang từ ngoài cửa sổ phong cách Âu thật lớn chiếu vào rơi xuống đất, thân thể non nớt xinh đẹp hiện ra ở trong ánh sáng ấm áp, đôi mắt xinh đẹp ánh màu cam, thuần khiết vô tội.
Nàng tuyệt đối tin tưởng, lần này thân phận đối tượng công lược là cha ruột thực nhanh sẽ quay lại lần nữa.
Đúng như dự đoán của nàng chưa đến một vòng, Lâm Kiến Nguyên đã quay trở lại.
Lâm Kiến Nguyên mang theo túi, quản gia ở phía sau giúp mang, khi hắn vào cửa Lâm Mạt Nhi cũng không ở trong phòng, hắn đi một bước đi qua mở cửa,dường như đang cùng chơi trốn tìm, tiếng giày trên sàn nhà từng tiếng vang.
“Mạt nhi, ba ba đã trở lại, con đang ở đâu?”
Quản gia phía sau chuyển động tròng mắt, phỏng đoán tâm tư chủ nhân, tự hỏi Lâm Mạt Nhi có lẽ sẽ một lần nữa đạt được sự sủng ái của chu nhân, hơn nữa có khả năng có được quyền thừa kế.
Lâm Kiến Nguyên kiên nhẫn cực kỳ, hắn giống một con sư tử thân thể cường tráng bước đi mạnh mẽ ưu nhã như đã no, thu liễm sát tính, híp lại đôi mắt, không chút để ý tới gần con mồi.
Thẳng đến hắn mở ra cửa vườn hoa, tảng lớn hoa tường vi xuất hiện trong tầm mắt, trong một mảng ửng đỏ kia tiểu thiên sứ trắng tinh mang theo mỉm cười ngọt ngào, dịu ngoan nghiêng đầu.
“Ba ba ~ ngài đã trở lại!”
Váy Lâm Mạt Nhi mang theo vài cánh cánh hoa, gió chỉ một thoáng thổi nhẹ, cuốn hoa lên khỏi mặt đất, góc váy trắng tinh, bước chân nhẹ nhàng cùng với trong gió hoa, cùng nhau lại đây ——
Tóc Lâm Kiến Nguyên chợt bị làn gió thổi hơi nhấc lên, đôi mắt hắn uổng phí trợn to, lúc sau chậm rãi chậm rãi rũ khóe mắt xuống, lộ ra một ý cười, thanh âm vừa nhẹ vừa dịu dàng: “Đúng vậy ba ba đã trở lại, ba ba tìm con rất lâu để tặng con một món quà.”