Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Dưới lầu.
Lưu Ảnh khoanh tay tựa vào cửa viện, vốn là đang sinh buồn bực, nghe được sau lưng tiếng bước chân quen thuộc, có chút ngoài ý muốn xoay người, “Nhược Hi tiểu thư? Cô không phải là đang cùng ông chủ nói chuyện sao? Nhanh như vậy liền nói xong rồi?”
Tần Nhược Hi sắc mặt có chút phức tạp, lắc đầu nói, “Còn không có, A Cửu bận bịu, để cho ta đi về trước.”
“Ông chủ bận bịu? Xảy ra chuyện gì? ” Lưu Ảnh nhất thời khẩn trương truy hỏi, so với sự kiện ở sâu thành kia còn trọng yếu hơn, vậy dĩ nhiên là đại sự.
Tần Nhược Hi vội nói, “Không có gì đâu, ngươi chớ khẩn trương.”
“Chủ nhân đang bận rộn chuyện gì vậy? Mây thế lực còn sót lại ở Sâu thành làm loạn mới vừa được quét sạch, tất cả mọi chuyện đều đang loạn một đoàn, mọi việc để đang đợi ông chủ truyền đạt chỉ thị a…”
Thấy Tần Nhược Hi chậm chạp không nói, Lưu Ảnh sao lại còn có thể không đoán được, nhất thời cả giận nói, “Có phải là lại là cái hồ ly tinh đó hay không a! Nhược Hi tiểu thư! Bây giờ cô mới biết sao? Ông chủ vì cô ta mà ngay cả chuyện trọng yếu như vậy đều có thể để ở một bên!
Còn có hôm nay khi ở trên xe, ông chủ đang xem video hội nghị, kết quả nữ nhân này ngay trước mặt ta cùng Hứa Dịch liền không biết xấu hổ câu dẫn ông chủ, quan trọng nhất là ông chủ không chỉ không có mắng cô ta, còn vì cô ta mà ngừng hội nghị…”
Trong đầu hiện lên hình ảnh Tư Dạ Hàn dạy nữ nhân kia làm bài, đáy mắt Tần Nhược Hi thoáng qua một tia ám mang, “A Cửu cũng là nam nhân, vị này Diệp tiểu thư lại trẻ tuổi, dáng dấp lại đẹp như vậy, hắn sẽ nhất thời mê mệt cũng là chuyện thường tình thôi, những thứ này đều không quan trọng, là chuyện đại sự thì không thể có bất kỳ người nào có thể ảnh hưởng đến hắn được.”
“Nhược Hi tiểu thư, bây giờ ông chủ đã bị ảnh hưởng rồi đấy? Đã đến loại thời điểm này rồi mà cô còn giúp chủ tử nói chuyện! ” Lưu Ảnh giận đến mức không thể chịu nổi được nữa.
Coi như Tần Nhược Hi nói rất có đạo lý, nhưng đây chẳng qua là nhằm vào nam nhân phổ thông mà thôi, ông chủ nhà hắn làm sao có thể giống như những thứ phàm phu tục tử háo sắc kia chứ!
Đây tuyệt đối không có khả năng!
Tần Nhược Hi bất đắc dĩ mà liếc nhìn thanh niên bên cạnh “Ngươi a, chính là quá dễ dàng xúc động rồi, sau này nhớ lấy không thể như vậy nữa, cẩn thận bị người khác kɧıêυ ҡɧí©ɧ quan hệ trước đây của ngươi và A Cửu, cô ấy còn không đáng cho ngươi phí tâm tư như vậy.”
Lưu Ảnh sắc mặt không cam lòng nói “Ta chỉ là thật sự không nhìn nổi, nữ nhân kia ngoại trừ gương mặt cái gì cũng không được, ngu xuẩn hết sức tay còn trói gà không chặt, tiếp tục tiếp tục như thế, coi như không gây ra chuyện gì, sớm muộn cũng sẽ liên lụy ông chủ, cô ta ngay cả một sợi tóc của Nhược Hi tiểu thư cũng không sánh nổi…”
Tần Nhược Hi hơi nhíu mày, sắc mặt nghiêm túc nhắc nhở, “Lưu Ảnh, về sau lời như vậy không cho nói nữa, cô ấy bây giờ dù sao cũng là người của A Cửu.”
Lưu Ảnh mặt đầy âm vụ, “Cô ta mới không xứng làm người của ông chủ, thứ người như vậy căn bản ngay cả tư cách so sánh cùng ngài cũng không có!”
…
Trên lầu.
Diệp Oản Oản ngoài ý muốn mở ra khóa kỹ năng mới của Tư Dạ Hàn sau đó quả thực như nhặt được chí bảo, trong lúc bất tri bất giác cô lại nghe Tư Dạ Hàn giải thêm cho cô một đề bài nữa.
Cho đến khi điện thoại của Giang Yên Nhiên gọi tới.
Vào lúc này cũng đã gần rạng sáng, theo lý thuyết Giang Yên Nhiên hẳn đã ngủ, làm sao lại vào thời điểm này gọi điện thoại cho cô chứ?
Diệp Oản Oản nghi ngờ nhận điện thoại.
Kết quả, mới vừa vừa tiếp thông, đầu kia điện thoại di động liền truyền đến tiếng khóc của Giang Yên Nhiên.
Diệp Oản Oản nhất thời đổi sắc mặt, “Yên Nhiên? Cậu đang khóc? Chuyện gì xảy ra?”
“Oản Oản… Làm sao bây giờ… Tớ đột nhiên phát hiện… Tớ thật vô dụng… Tại sao… Tại sao đều đã thấy rõ hắn là hạng người gì rồi… Vẫn là khó chịu như vậy… Tớ thật khó chịu… ” Giang Yên Nhiên đứt quảng thút thít, giọng nói chuyện nghe cũng say khướt.
Diệp Oản Oản lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm nói “Cậu uống rượu sao?”
Cô còn tưởng rằng là Tống cặn bã lại gây chuyện.