Chương 3: Nhà mới
Cố gắng gạt đi ý tưởng khủng bố trong đầu, Estes bắt buộc chính mình bình tĩnh lại. Nữ vương sau khi phát hiện cậu mất tích sẽ nghĩ cách tìm cậu, hiện tại điều cậu nên làm là tự bảo vệ bản thân và kiên nhẫn chờ sự cứu viện từ vương quốc.Sau một hồi tự cổ vũ chính mình, Estes cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Một cơn gió đêm lạnh lẽo thổi qua mặt hồ làm cậu đánh cái rùng mình. Hiện tại đã tối muộn, mọi vấn đề cứ để mai tính tiếp vậy. Luôn là kẻ ngủ sớm dậy sớm cậu đánh 1 cái ngáp dài, đi đến gốc cây phụ cận. Leo dọc theo thân cây lêи đỉиɦ ngọn, chui vào trong nụ hoa, tránh những phần cứng, cậu nằm trên cánh hoa mềm mại. Từ túi nhỏ lấy ra 1 cái chăn đắp lên người, cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Khi những tia nắng của mặt trời buổi sớm chiếu lên nụ hoa, Estes cũng dần tỉnh lại. Thu hảo chăn, rời khỏi nụ hoa, cậu vuốt ve nhẹ nhàng cánh hoa bên dưới cảm tạ nó cho cậu ngủ nhờ 1 đêm. Cánh hoa trắng muốt không gió mà tự lay động tựa như đáp lại lời cảm tạ của cậu.
Dùng những giọt sương sớm đính trên cánh hoa để rửa mặt và súc miệng. Estes có chút kích động xác định đôi cánh mới sau lưng đã có khả năng bay hảo liền vỗ cánh bay khỏi nụ hoa. Ánh huỳnh quang chớp loé trong không gian, tiếng chuông thanh thúy lại theo gió vang xa.
Cậu cứ tiếp tục bay lên thẳng đến độ cao không thể tiếp tục được nữa mới dừng lại quan sát cả khu rừng.
Mọi người có thể thấy năng lực bay lượn của tinh linh mặc dù là cánh côn trùng thì vẫn so được với khả năng của diều hâu nên Estes thực dễ dàng nhìn được đại khái bộ dạng của cả khu rừng.
Khu rừng này thật sự rộng lớn, cậu đã bay cao hết cỡ rồi mà vẫn không thể nhìn được toàn cảnh của nó. Xa trong tầm mắt đều là 1 màu xanh lục, điều này làm Estes phi thường hạnh phúc. Không có gì khiến tinh linh cảm thấy an toàn hơn so với thực vật.
Ngoài ra trong rừng động vật kỳ lạ cũng không thiếu. Trong màu xanh lục của khu rừng Estes có thể dễ dàng nhìn thấy nhiều loại so với Đồng Thoại vương quốc thì hoàn toàn bất đồng. Bọn chúng không chỉ có kích thước to lớn mà bộ dạng còn rất kì lạ. Không ít động vật có đến vài cái đuôi, thậm chí còn có 2 đầu. Mà những loài chim có 2 đôi cánh cũng rất nhiều, thậm chí một số có tới 3 đôi cánh.
Thật sự là 1 nơi kì lạ, Estes cảm thấy vô cùng hứng thú nhưng cậu cũng không tùy tiện tiếp cận chúng mà lựa chọn hạ xuống bên cạnh hồ nước lúc trước. Vừa rồi bay ở trên cao nhìn xuống cậu đã phát hiện trong hồ có không ít những con bò sát dũng mãnh ngụy trang thành khối gỗ nổi, mặc dù chúng sẽ không làm gì cậu nhưng vẫn cẩn thận tốt hơn.
Dọc theo hồ nước ven bờ bay 1 vòng, Estes tìm kiếm nơi cậu có thể gieo trồng hoa ốc (ốc=nhà) cuối cùng khi đi đến con suối nhỏ dẫn nước vào hồ thì cậu dừng lại.
Nước ở chỗ này không sâu lắm so với những nơi khác, dòng chảy thong thả, hai bên là đại thụ tươi tốt mà bao phủ phía dưới có khá nhiều loại cây ưu nước thuận lợi cho việc che đậy. Đứng do dự hồi lâu, Estes cuối cùng lựa chọn 1 gốc cây với thân rễ tráng kiện, sinh mệnh dồi dào, tươi tốt. Nó nằm đúng ở khe hở tạo thành từ 2 cây lớn (ngẫu nhiên là nơi có rất nhiều ánh nắng mặt trời mà đó cũng là lý do lớn nhất cậu lựa chọn nó) một nửa sinh trưởng trong nước, một nửa là ở bên trên mặt nước. Estes hạ xuống 1 cái lá rộng 3 thước lộ ra trên mặt nước của cái cây, vừa nghĩ tới bộ dạng của hoa ốc vừa chà xát 2 bàn tay.
Kim sa (bột phấn vàng) lấp lánh liền trượt ra khỏi lòng bàn tay cậu nhập vào thân cây biến mất không dấu vết. Rồi tại chỗ đó 1 loại thực vật không biết tên bắt đầu vặn vẹo trồi lên, lại dưới ánh mắt chăm chú của Estes mà dần trở thành bộ dạng cậu muốn.
Những lá cây hình trái tim mọc như cầu thang xoáy ốc hướng lên trên. Liên tiếp đến đỉnh là 1 phiến lá cực đại, bên trên có 1 nụ hoa lớn có cửa sổ và cửa chính màu vàng, đó chính là hoa ốc của cậu. Hài lòng nhìn nụ hoa, Estes ngừng chà sát bàn tay tiến vào ngôi nhà mới của mình.
Không gian trong hoa ốc rất lớn, giờ có 10 tiểu tinh linh ở trong này cũng không thành vấn đề. Bên trong trống rỗng, những thứ đồ đạc nội thất như giường vẫn cần Estes chuẩn bị riêng.
Từ trong túi nhỏ lấy ra vài hạt mầm sau đó Estes khiến chúng phát triển thành bộ dạng mình cần. Nụ hoa thành chiếc giường nhỏ êm ái, cỏ thành những chiếc tủ, nấm đỏ chấm trắng thành 1 bộ bàn ghế, hoa ly thành cốc và vô số các đồ nội thất từ thiên nhiên khác
Sắp xếp xong, Estes nhìn 4 phía xung quanh để xác định không quên thứ gì. Vừa lòng gật đầu, cậu bay ra khỏi hoa ốc đi tìm thức ăn cho ngày hôm nay thuận tiện cùng “hàng xóm” gần đó thiết lập quan hệ thật tốt.
Nhà đầu tiên cậu bái phỏng là 1 nhà cự điểu ở trên đỉnh 1 ngọn cây to. Khi cậu đến chim bố đang đi kiếm ăn chỉ có chim mẹ ở nhà ấp trứng.
Estes không biết chim mẹ tên là gì nhưng lại thập phần thích bộ dạng của nó. Cậu đã thấy qua rất nhiều con chim bình thường khác nhưng là lần đầu tiên nhìn thấy đôi cánh và đầu như của con điểu này. Mặc dù đầu của chim mẹ so với cậu lớn hơn rất nhiều nhưng điều này không chút ảnh hưởng đến hảo cảm của cậu dành cho nó. Màu xanh lam chạy dọc từ cái mỏ đen thanh mảnh đi xuống, ở 2 bên dần biến thành màu trắng. Đôi cánh là màu xanh lam đậm và phần lông bụng trắng nõn, mềm mượt phủ kín từ cổ đến tận đuôi. Linh vũ (đuôi) kéo dài thướt tha phía sau với 2 màu lam và lục xen kẽ đẹp đến bất khả tư nghị. Chỉ liếc mắt 1 cái Estes đã vô cùng yêu thích “vị hàng xóm” mới này của mình.
Bất quá đối phương lại 1 chút cũng không hoan nghênh cậu. Những chim mẹ đang ấp trứng tính tình luôn dễ tức giận lại thấy 1 tiểu tử chui vào tổ nó. Nếu không phải trên người tiểu tử kia có mùi thơm khiến nó rất thích thì nó đã ăn cậu ngay lập tức (trong mắt chim mẹ bộ dạng của tinh linh và con bướm là không sai biệt lắm, đều là đồ ăn cả)
Chim mẹ kêu to vài tiếng cảnh báo vị khách không mời rằng hắn không được hoan nghênh. Estes liền bay ra 1 khoảng cách nhất định, từ túi nhỏ của mình lấy ra 1 bông hoa. Bông hoa toả ra 1 làn hương khí thản nhiên phiêu đãng trong tổ khiến cho chim mẹ đang tức giận lập tức bình tĩnh lại. Ném lại bông hoa vào trong tổ chim cậu xoay người li khai. Giờ không thể tiếp cận chim mẹ được nếu không sẽ dễ xảy ra tai nạn không may.
Cũng không biết có quan hệ gì đến chúng nó không mà trừ bỏ gia đình cự điểu kia Ester không muốn gặp bất kì vị hàng xóm nào nữa. Cậu vui vẻ bay vào rừng tìm thức ăn.
Thân là tinh linh lại ở vương quốc như 1 cánh rừng rậm khổng lồ, cậu như thế nào cũng không thể chết đói được. Rất nhanh cậu liền tìm được 1 bụi cây có quả như quả mơ (hay mận gì đấy, QT vs google dịch khác nhau!)
Những trái cây trên bụi cây này kích thước chỉ khoảng 2cm đường kính vừa vặn để cậu ôm vào ngực. Estes còn thông minh bỏ thêm vài quả vào túi nhỏ rồi cậu lại vui vẻ dạo chơi trong rừng.
Rừng rậm ban ngày so với ban đêm càng đẹp hơn, đại thụ cao ngất cũng ngăn không được mặt trời đỏ rực ở trên đỉnh. Ánh mặt trời xuyên qua những tán cây kẽ lá, rải rác tựa như những ngôi sao nhỏ. Rừng rậm tuy đẹp nhưng khắp nơi lại tràn đầy nguy hiểm. Estes đi dạo trong rừng thấy dã thú thì đều tránh xa. Ai biết chúng có thân thiện hay không? Cứ cẩn thận chút tốt hơn.
Sau khi đã bay được 1 đoạn khá xa so với cái hồ cậu đang ở tạm, Estes thấy rằng hôm nay đi dạo vậy là đủ rồi vì vậy liền chuyển hướng tính đi về.
Vừa xoay người thì rừng cây phía sau lưng bỗng chấn động khiến cậu đình chỉ mọi động tác. Estes nhìn chăm chú vào phía trước, tiếng gầm rống của dã thú từ xa truyền tới. Khi Estes còn chưa kịp hiểu việc gì đang xảy ra thì 2 cự thú đã từ trong rừng nhảy ra, truy đánh nhau mà sượt qua người cậu. Kình phong tạo bởi động tác của 2 con cự thú thổi bay cậu lên đập vào 1 thân cây cổ thụ rồi rơi xuống, lăn vào bụi cỏ dưới tàng cây.
“Đau đau đau đau” Estes ôm đầu kêu đau. Cậu gần đây như thế nào lại luôn đυ.ng đầu a? Hôm qua là đằng sau, hôm nay lại là đằng trước. Cứ tiếp tục thế này không biết cậu có biến ngốc luôn không đây!
Hai mắt đầy sao cậu từ từ đứng lên. Một bên xoa cục u trên đầu một bên quay lại kiểm tra. Cánh không thể bị hỏng lần nữa chứ! Rất may lần này ngoại trừ đau đầu ra thì cánh không có vấn đề gì cả.
Chờ đầu không còn choáng nữa Estes loạng choạng bay ra khỏi bụi cỏ. Nhìn vào hướng mà cậu không biết là chỗ 2 con cự thú vừa biến mất, vỗ cánh tính bay qua.
[Nếu ta là ngươi ta sẽ không lựa chọn đi góp vui với bọn chúng đâu] 1 âm thanh già nua khàn khàn vang lên trong đầu cậu.
“Là ai đang nói chuyện với tôi vậy?” Estes ngạc nhiên nhìn xung quanh nhưng không thể tìm được người nói chuyện với cậu.
Mà chủ nhân của thanh âm kia cũng thực ngạc nhiên [ di? Ngươi có thể nghe thấy âm thanh của ta? Hey! Mọi người nhìn này! Tiểu tử mới tới này có thể nghe hiểu ngôn ngữ của chúng ta!!! ]
[Ai? Ai có thể nghe hiểu ngôn ngữ của chúng ta]
[Thật không? Thật không?]
[Không có khả năng! Á Nhĩ Phất Liệt Đức, ngươi lại nói giỡn cái gì vậy]
[¥#%#&%&*¥#......]
Một chuỗi âm thanh bất ngờ xuất hiện trong đầu khiến Estes cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung. Cậu lắc đầu quầy quậy, ôm đầu la lên: “Các ngươi đừng nói nữa!”
Tiếng hô vừa vang lên trong đầu liền 1 mảng yên lặng, lúc này cậu mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cậu chưa kịp thở phào xong thì những âm thanh so với đám vịt chết còn khó chịu hơn lại 1 lần nữa bạo tạc trong đầu cậu.
[Thật sự có thể nghe hiểu được a!]
[Ta đã nói mà]
[Trời ơi! Trời ơi! Cậu ta là chủng tộc gì vậy? Cũng là cổ thụ sao?]
[Sao có thể! Ngươi từng thấy cây cổ thụ nào nhỏ như vậy chưa?]
[¥#%#&%&*¥#......]
“Ô ô …Các ngươi có thể làm ơn đừng nói nữa được không?!” Estes cơ hồ sắp khóc. Tiểu tinh linh từ xưa đến nay luôn thích yên tĩnh, loại trường hợp này cậu chịu không nổi a! Cậu cố gắng lắc mạnh đầu để xua đi những âm thanh nhưng có vẻ không thành công. Lúc này cậu thật sự hận rằng Chúa đã ban cho tinh linh khả năng câu thông cùng vạn vật.
Chủ nhân của những tiếng ồn kia cuối cùng cũng nghe thấy lời khẩn cầu của cậu mà nói giúp ”Được rồi, được rồi, mọi người hãy yên tĩnh lại nào. Không thấy tiểu tử kia đang khó chịu sao? Im lặng hết cho ta!]
Tiếng nói vừa dứt tất cả các âm thanh đều ngoan ngoãn biến mất, có thể thấy vị được xưng là Á Nhĩ Phất Liệt Đức rất có uy vọng.