Tinh Linh Trên Vai Dã Thú

Chương 22

Chương 22: Đã lớn
Ở lại nhà lão thú nhân ngủ một đêm, sáng sớm hôm sau ngân lang đã chào từ biệt ông về nhà mình.

Lão thú nhân cũng không giữ lại vì dù sao bọn họ cũng ở gần, chỉ cần muốn là có thể lập tức qua thăm.

Estes thì vẫn tránh ở trong túi tiền của ngân lang, xoa xoa mắt, ngáp dài một cái, không hề chú ý các thú nhân đang nói chuyện gì. Cậu còn chưa ngủ đủ a.

“Những kẻ kia phỏng chừng đã biết ngươi trở lại, ngươi phải chuẩn bị tâm lý đi” lão thú nhân căn dặn nói.

“Ân, ta biết phải làm thế nào mà” ngân lang cũng không muốn để ý tới những việc này, nhưng có rất nhiều việc ngoài tầm kiểm soát của hắn nên dù không vì chính mình thì cũng phải vì Estes suy nghĩ.

Vừa ly khai khỏi nhà của lão thú nhân, Estes liền ló đầu ra khỏi túi tiền, gió lạnh lập thức thổi thẳng vào mặt, đông lạnh đến cậu thiếu chút nữa phải rụt lui lại. Nói chuyện thanh âm cũng bắt đầu run run “Hảo lạnh ~”

Nhiệt độ bên ngoài và ở trong phòng hoàn toàn không giống a, đông lạnh chết mất.

“Trước đừng đi ra” ngân lang dặn dò, nhanh chóng mở cổng ra, ba bước cũng chỉ có hai bước đi nhanh vào nhà.

Chờ đóng xong cửa ngăn lại lãnh khí bên ngoài, ngân lang còn chưa kịp nói gì thì Estes đã vội vã bay ra ngoài.

Trong phòng tuy không phải rất ấm áp nhưng so với bên ngoài vẫn tốt hơn không ít, Estes hưng trí bừng bừng nơi nơi bay loạn quan sát bài trí trong phòng, liền ngay cả góc nhỏ cũng không tha.

Cách bài trí cũng giống như trong nhà lão thú nhân, đều là phong cách hào phóng, giản đơn, có đầy đủ mọi đồ điện gia dụng, nhưng bởi vì niên đại nên thoạt nhìn có chút cổ xưa.

Estes ghét bỏ nhìn cái ghế sô pha mặc dù đã được lau rửa qua nhưng vẫn còn loang lổ vết bẩn, cái tên vô lại kia quả thật là cái gì cũng làm không tốt, đến cả quét dọn cũng không sạch sẽ.

Ở trong lòng khinh bỉ Aggreko một phen, Estes lúc này mới có chút vừa lòng, quay đầu đi tìm ngân lang.

“Carlos, trong nhà ngươi có thiệt nhiều đồ kì kì quái quái nga” lúc trước ở trong nhà lão thú nhân, Estes vẫn luôn tránh ở trong phòng, căn bản là không nhìn thấy mấy thứ đồ điện gia dụng.

“Ân” đang kiểm tra xem hệ thống điều hòa có còn sử dụng được không , ngân lang thuận miệng ứng thanh.

“Ngươi đang làm gì vậy?” Estes tò mò đến gần, nhìn ngân lang đang ngồi xổm ở một góc đối với một cái kì kì quái quái, đông chạm một chút, tây sờ một chút.

“Kiểm tra đường dẫn một chút, rời đi nhiều năm như vậy cũng không biết có còn dùng được không…tốt lắm” nhấn chốt mở, sau khi xác định vẫn có thể sử dụng liền đóng lại cái nắp nhỏ nhìn xa thoạt như cái cửa.

Estes không biết hắn đang làm gì, chỉ thấy một lát sau nhiệt độ trong phòng liền chậm rãi tăng cao.

“Đây là cái gì, đây là cái gì vậy?” Estes ánh mắt tỏa sáng, đảo quanh ngân lang “Là bếp lò sao? Phía dưới đốt lửa sao? Làm thế nào mà nóng lên được vậy?” lúc trước cậu cũng chỉ mới nghe qua thứ này mà thôi.

Ngân lang không trả lời cậu, mấy thứ này trong chốc lát giải thích cũng không được rõ ràng lắm, vì thế liền vòng vo chuyển đề tài “Có muốn lên lầu xem không?”

“Tốt! Trên lầu trông như thế nào? Chẳng lẽ cũng giống như nhà của tên đại phôi đản sao?” Estes vừa nghe liền nhìn chằm chằm hướng lên trên thang lầu, ánh mắt long lanh.

“Cũng không sai biệt lắm” mấy căn nhà quanh đây đều được xây dựng cùng nhau, bài trí không khác nhau là mấy. Bởi vì dân số của thú nhân cũng không nhiều cho nên nhà có hai tầng cũng không nhiều lắm. Bình thường chỉ có 2 đến 3 căn phòng, trừ bỏ 1 phòng ngủ cho chủ nhà và một phòng cho khách thì còn 1 phòng khách.

Estes tiếp tục đi lên lầu xem, ngân lang lại đi vào phòng bếp ở lâu một chút . Hắn muốn xem Aggreko chuẩn bị hộ những đồ ăn gì.

Dù sao cũng là vội vàng đến đây, thời gian chuẩn bị lương thực hoàn toàn không có, ngân lang cũng không thích bị đói bụng hơn nữa bây giờ còn là mùa đông.

Estes theo hành lang đi lên lầu hai. Không có ngân lang ở bên, nhìn hành lang lầu hai trống trải trông có chút âm u, cậu đứng ở đầu cầu thang do dự không dám tiến lên.

Cuối hành lang, hai bên trái phải có hai cửa phòng. Cũng giống như ở nhà lão thú nhân, cửa đều dùng vật liệu kì quái tạo thành, nhìn tựa như gỗ nhưng cậu lại không cảm nhận được chút hơi thở của thực vật nào – nhưng lại hơi giống với mấy cái cây kì quái ở đây.

Cửa rất lớn, Estes không cần thử cũng biết mình đẩy không ra, hơn nữa trên cửa còn có mấy hình khắc cự thú kì quái, thoạt nhìn có chút dữ tợn.

Cậu không phải sợ cái cửa như là miệng của cự thú kia, cậu là mở không ra mà thôi! Nhất định là như vậy! Dưới đáy lòng cổ vũ chính mình, Estes quay đầu, bay xuống lầu tìm ngân lang.

“Carlos, Carlos, ngươi ở đâu ?!!!” ở trong phòng khách không thấy bóng dáng của ngân lang đâu, Estes gấp đến độ nơi nơi bay loạn.

“Ta ở đây” nghe thấy tiếng tiểu tinh linh gọi, ngân lang đẩy cửa phòng bếp từ bên trong đi ra. Hắn vừa mới xem xét trong tủ lạnh, bên trong có đủ cho hắn dùng trong vòng mười ngày đến nửa tháng nữa.

Estes vừa thấy người liền oán hận nói “Carlos, cửa ở trên lầu như thế nào đều khắc hình quái thú a, thoạt nhìn thật đáng sợ!”

Quái thú…. mặt ngân lang vặn vẹo một chút “Kia đều là hình thú của thú nhân, cửa ở nhà lão sư Gabi cũng đều có, ngươi không thấy sao?”

“Ta không có ra khỏi cửa a” Estes bĩu môi, bởi vì lo lắng bị phát hiện cậu cũng không dám ra khỏi phòng. Lúc đi vào cũng ngoan ngoãn trốn ở trong túi tiền của ngân lang không dám ngó ngược ngó xuôi.

“Cứ quen dần là được, ở đây cửa đều là như vậy mà” ngân lang an ủi nói.

“Ân, ngươi lúc nãy đang làm gì vậy?” Estes thăm dò nhìn phòng bếp. Cửa phòng bếp cũng có hình thú của thú nhân a T^T

“Nhìn xem có đồ ăn gì không. Chúng ta muốn ở lại đây một đoạn thời gian, mấy thứ này không chuẩn bị không được”

Vừa nghe đến ăn, ánh mắt của Estes liền sáng lên “Ta thích trái cây”

Ngân lang bất đắc dĩ, vươn tay chỉ chỉ bả vai của mình, ý bảo tiểu tinh linh ngồi lên trên ấy “Nơi này cũng không có trái cây, đồ ăn ở trong túi của ngươi có đủ không? Có muốn thử ăn thêm ít thịt không?”

Estes ngoan ngoãn ngồi xuống, ghét bỏ lè lưỡi “Không cần!” tiểu tinh linh là những người theo chủ nghĩa ăn chay. Bọn họ tuy rằng cũng có thể ăn thịt nhưng là trời sinh ghét vị thịt.

“Vậy được rồi” ngân lang cũng biết cậu không thích. Lại nhớ lại hồi trước ở trong rừng rậm, những trái cây Estes yêu thích đa phần đều được cậu bỏ lại trong túi. Một thời gian ngắn hẳn là không thể bị ăn hết được, vì thế cũng không miễn cưỡng cậu nữa.

Ngân lang lấy nước, chuẩn bị lau dọn phòng ở một lần nữa. Cái tên vụng về Aggreko kia làm việc hắn cũng không yên tâm nổi, vẫn là chính mình quét dọn tốt hơn.

Estes ngồi ở trên vai ngân lang, vung vẩy hai chân nhìn hắn bận rộn quay tới quay lui. Có khi ngân lang không lau sạch sẽ cậu liền vươn tay chỉ trỏ, la hét ” Nơi này còn chưa lau sạch sẽ a”, “Góc kia vẫn còn chưa chà xát kìa” khiến ngân lang không thể không lau kĩ càng, sạch sẽ.

Ngân lang bị cậu hoa tay múa chân khiến cho đầu óc hỗn loạn, tức giận nói “Ngươi chỉ biết nói, cũng không chịu hỗ trợ một chút”

Kỳ thật hắn cũng chỉ là giận quá thì nói như vậy thôi, làm sao thật sự muốn tiểu tinh linh giúp đỡ được.

Nhưng Estes lại không phục “Giúp liền giúp a” cậu giận dữ nhảy xuống vai của ngân lang.

Ngân lang còn chưa kịp nghe rõ tiểu tinh linh nói cái gì, trước mắt liền xuất hiện một chùm sáng, tiểu tinh linh đã biến lớn.

“Còn có khăn lau không? Ta đi lau cửa sổ” Estes biến thành hình người, đem tay áo xắn cao lên để tiện làm việc. Bọn họ cũng không giống thú nhân lúc biến thành hình người thì hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà quần áo của tiểu tinh linh cũng theo họ biến lớn lên.

Ngân lang ngốc lăng nhìn người vừa xuất hiện trước mắt mình. Đôi tai nhọn nhô ra từ mái tóc vàng ngắn mềm mại. Đôi mắt màu xanh lá cây vừa tròn vừa to tựa như bảo thạch thượng đẳng. Cái mũi nhỏ và tinh tế làm người ta nhịn không được muốn xoa bóp. Cái miệng nhỏ hồng nhuận, nơi khóe miệng lại hơi nhếch lên một cách tự nhiên thoạt nhìn khiến cho chủ nhân như luôn luôn mỉm cười. Khuôn mặt có chút trẻ con nộn nộn, hai lúm đồng tiền đối xứng một trái một phải thoạt nhìn thực đáng yêu.

“Estes?” tuy rằng trên đầu cậu đã không có hai sợi râu, phía sau cũng không có cánh nhưng ngân lang vẫn có thể nhận ra bởi vì mặc kệ là lớn hay nhỏ, bộ dạng của cậu vẫn không hề biến hóa, bất quá chỉ là đem toàn thân phóng đại lên mà thôi.

“Ân? Làm sao vậy?” Estes nghi hoặc ngầng đầu nhìn ngân lang, cho dù đã biến thành hình người thì cậu vẫn thực nhỏ nhắn đáng yêu nhất là khi đứng bên cạnh một người cao lớn như ngân lang, nhìn qua cậu hình như còn chưa tới ngực hắn a.

“Ngươi….” Ngân lang há hốc miệng thở dốc, vốn muốn nói gì đó cuối cùng mở miệng lại là “Hình người của ngươi vẫn thật nhỏ a” độ cao này có tới nổi 1m7 không vậy trời?

Estes vừa nghe, hai má vốn có điểm nộn nộn liền trực tiếp biến thành hình bánh bao thịt (phồng má a~ xù lông a~)

“Carlos, ngươi đáng ghét nhất ! ! ! “

Tức chết mất, cậu đã phải biến thành hình người mà mình ghét nhất để phụ giúp hắn dọn vệ sinh. Kết quả người ta đã không cảm kích lại còn cười nhạo cậu ! Tiểu tinh linh tức giận mở to hai mắt trừng, hận không thể lao lên cắn cho hắn một ngụm xem hắn có còn chê cười cậu hay không.

Ngân lang biết mình nói sai, vừa định trấn an một chút lại nghĩ tới một vấn đề, sắc mặt lập tức trở nên khó coi ” Sao ngươi có thể không nói cho ta biết ngươi có thể biến thành hình người?”

Tiểu tinh linh cứng đờ, nhìn mặt ngân lang có chút biến đen, thật cần thận lui dần ra phía sau một chút, chột dạ dời đi ánh mắt “Ngươi cũng không có hỏi a”

Ngân lang tức giận vô cùng “Ta không hỏi ngươi liền không nói sao? Nếu lúc ngươi sinh bệnh có thể biến thành như vậy, chúng ta hiện tại cũng không cần ở đây” Nếu không phải lo lắng mình chiếu cố không tốt cho tiểu tinh linh nho nhỏ, ngân lang sao có thể đem cậu rời khỏi rừng rậm? Còn chưa kể lúc hắn nói cậu mà lớn một chút thì tốt rồi, tiểu tinh linh liền khóc dỗi hắn cả nửa ngày.

Mới nghĩ tới đó, sắc mặt ngân lang càng ngày càng tệ.