Đồng Thời Mang Thai Năm Nhãi Con Alpha

Chương 13

Thật sự là quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Giống như là cả người đều cuốn trôi vào trong cơn sóng biển cuộn trào, bị dùng sức ném vào nên trong không trung không biết xoay sở thế nào. Lại đợi đến sau khi dừng lại, lại giống như là nặng nề đổ sầm xuống. Đường Yến Cửu chỉ cảm thấy chính mình đang lún sâu vào trong vũng bùn lẫn lộn giữa nỗi sợ hãi đến cực hạn và sự vui sướиɠ, đồng thời giãy giụa ở giữa thiên đường và địa ngục.

Đây là nơi nào?

Đã xảy ra chuyện gì rồi?

Cậu đang làm chuyện gì vậy?

Tại sao… Lại không có bất kỳ ai đi đến đây?

Cậu mê mang mà nhìn lên trần nhà sáng loáng ở trên đỉnh đầu, Đường Yến Cửu hình như là đã loáng thoáng nghĩ đến điều gì đó. Nhưng rất nhanh, cơn sóng tình cuộn trào cuốn đến càng thêm mãnh liệt, đánh cho một chút tỉnh táo còn chưa thành hình kia tan vỡ hoàn toàn, chỉ còn lại bản năng nương theo đã khắc sâu vào trong gen thúc giục cậu bám chắc lên vai của Alpha, hết lần này đến lần khác đưa mông và eo của mình lên, dùng âʍ đa͙σ đã hoàn toàn bị cᏂị©Ꮒ rộng ra của mình đi ngấu nghiến nuốt chửng cây gậy thô chắc không ngừng đâm vào trong chỗ sâu nhất của mình. Món đồ đó giống như là một cái máy đóng cọc không biết mệt mỏi, lần nào cũng phá mở huyệt thịt trơn mềm của Đường Yến Cửu mà không hề chừa lại chỗ trống nào, nghiền ép lên mỗi một chỗ nhạy cảm, đâm đến điểm cuối cùng của huyệt đạo không màng điều gì, động tác thô bạo và hung hăng giống như một một con thú dữ man rợ, sau vài lần đã làm cho lỗ thịt non mềm và nóng ướt không chịu được mà phải co rút lại, tiết ra ngoài nhiều thêm mấy đợt nước da^ʍ dinh dính làm cho thân dưới đã lộn xộn lại càng dính chặt hơn, mỗi lần cọ xát một cái sẽ mang theo tiếng nước rất nhỏ.

“Không. Ưm… Nhanh quá… A, không được đâu. Ư… Ha. Tuyệt quá, ở chỗ đó… ừm… Đừng mà, chậm lại một chút, a. Cầu xin anh… Ư… Khó chịu quá. Ưm… Lạ lắm. A…” Âʍ ɦộ lại phun ra thêm một đợt nước nóng ấm và dâʍ đãиɠ, Đường Yến Cửu không nhịn được mà khóc rên thành tiếng, vòng eo mềm mại vẫn luôn không đầu hàng trước sự khống chế mà cứ liên tục vặn vẹo dâng âʍ ɦộ ướŧ áŧ và mềm mịn của mình lên cho Alpha chơi đùa thưởng thức.

Kɧoáı ©ảʍ dai dẳng trong cơ thể thật sự quá mức mạnh mẽ, dồn dập hết đợt này đến đợt khác, hoàn toàn không để cho Đường Yến Cửu có bất cứ cơ hội rảnh rỗi để thở dốc.

Cậu nức nở đẩy đi Alpha đang áp chặt ở trên người mình, lại ở giây tiếp theo không thể có bất cứ tác dụng nào mà hoảng loạn tự giơ tay ra sờ dươиɠ ѵậŧ và viên hộŧ ɭε của chính mình. Bởi vì ý thức đã hỗn loạn và mơ hồ nên hoàn toàn không nghĩ ra nổi là mình phải nên làm thế nào mà chỉ sờ ra đầy một tay nước da^ʍ và tϊиɧ ɖϊ©h͙. Giữa những động tác rời rạc đó, cậu sờ soạng lung tung đến những vết tích dâʍ đãиɠ và phóng túng lưu lại ở trên người mình và Thiệu Trọng Anh ở những nơi quần áo chưa được cởi đi hoàn toàn và da thịt trần trụi.

Thật quá nóng

Quá là thoải mái.

Quá khó chịu.

Cơ thể yếu ớt được vòng eo mạnh mẽ đâm vào bên trong phát ra tiếng “Phịch” vang vọng. Cậu mất kiểm soát mà trượt về phía sau nhưng kế tiếp đó lại được vòng tay rộng lớn quấn vòng eo kéo lại không chút chần chừ, nhét cây gậy thịt thô chắc vào lại bên trong chỗ sâu thẳm bên trong. Đường Yến Cửu rêи ɾỉ ngắt quãng, cậu chỉ cảm thấy các loại giác quan hỗn loạn và mâu thuẫn nhau mơ hồ không rõ, dây dưa quấn quýt lại với nhau, hoàn toàn không thể nào phân biệt rõ rành được. Thớ thịt da^ʍ bên trong bị dươиɠ ѵậŧ của Alpha cᏂị©Ꮒ một cách thô bạo giống như là chỗ nào cũng là nơi nhạy cảm, lần nào bị gân xanh nổi cộm ở trên cây gậy thịt của cọ xát liền mang lại kɧoáı ©ảʍ tê dại vượt xa khả năng chịu đựng gấp trăm ngàn lần, làm cho nước mắt của cậu rơi xuống mất kiểm soát, vẽ ra hàng nước mắt đan xen liên tiếp nhau ở trên gương mặt.

Mà một cảm giác trống rỗng và khao khát nhỏ nhoi không biết hình dung ra làm sao đã chậm rãi kéo dài sự sinh sôi ở bên trong cơn thuỷ triều mãnh liệt này.