Chương 9:
-edit fongling-
Ý tứ của Cố Nhẫn là, Diệp Chi cứ trực tiếp tiêu tiền trong thẻ, Diệp Chi lắc lắc đầu: “Không được, tôi muốn viết giấy nợ.”
Giọng nói vừa cất lên, Cố Nhẫn liếc mắt nhìn Diệp Chi thật sâu. Vài giây sau, anh bỗng nhiên cong cong môi, giọng trầm thấp vang lên một tiếng cười khẽ.
“Cô thật khiến tôi bất ngờ.”
Diệp Chi ngẩn người, cô không nhìn nhầm đi, Cố Nhẫn thế mà ban nãy vừa cười? Tuy rằng tươi cười thật ngắn ngủi, tựa như là cô vừa ảo giác.
Cố Nhẫn thực mau khôi phục lại bộ dáng đạm mạc của anh, đáy mắt đen nhánh kiên định: “Cô không cần viết giấy nợ, 1000 vạn này không cần phải trả lại cho tôi.”
Diệp Chi nghiêm túc kiên trì nói: “Tôi không thích thiếu nhân tình người khác, 1000 vạn này một năm sau nhất định trả lại cho anh.”
Diệp Chi cực kì kiên trì, ánh mắt Cố Nhẫn khẽ nhúc nhích: “Được.”
Diệp Chi ngồi trên bàn, đưa lưng về phía Cố Nhẫn, cầm cây bút nghiêm túc viết.
Thời điểm Diệp Chi viết giấy nợ, Cố Nhẫn nhìn bóng dáng của Diệp Chi, mày hơi hơi nhấc lên. Cô rõ ràng có thể lấy không 1000 vạn này, nhưng cô vẫn là ngồi viết giấy nợ thế này.
Cố Nhẫn lại nhớ tới, ngày trước Diệp Chi có thể dùng tiền để tiêu cho bản thân cô, nhưng lại chủ động mua cho mình một chiếc Lamborghini.
Từng việc từng việc một, hành vi của DIệp Chi khiến người khó hiểu, nhưng lại khiến người không nhịn được mà theo đuổi tìm tòi sâu thêm.
Chờ đến khi Diệp Chi viết xong giấy nợ, lúc cô xoay người lại, Cố Nhẫn đã sớm áp xuống suy nghĩ trong đầu.
Diệp Chi đem giấy nợ đưa cho Cố Nhẫn.
Cố Nhẫn vươn tay, ngón tay thon dài nhéo trang giấy, anh không xem cụ thể nội dung trên giấy, chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua rồi cuối cùng ký tên.
Nơi đó đã có sẵn hai chữ, Diệp Chi. Chữ viết thanh tú tinh tế, khá xinh đẹp.
Cố Nhẫn thu lại giấy nợ, đột nhiên hỏi lên một câu: “Có cần người đi cùng cô không?”
Diệp Chi lắc đầu: “Không cần, tôi tự mình đi được.”
Sắc mặt Cố Nhẫn như thường, giọng nói không chút để ý vang lên, tựa như chỉ là tùy ý nhắc nhở: “Tôi giúp cô chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì.”
“Huống hồ việc này không quá phức tạp, tôi cũng sẽ không ngại gì.”
Diệp Chi nghĩ thầm, lại là một tiếng không ngại. Từ khi bọn họ quen nhau đến giờ, anh dường như đã rất nhiều lần nói câu không ngại này.
Cố Nhẫn đã cho cô mượn 1000 vạn, cô không thể lại tiếp tục làm phiền anh. Chữ không ngại này, phân lượng quá nặng.
Diệp Chih cố ý thoải mái mà nói một câu: “Nếu tôi thật sự gặp chuyện khó xử, nhất định sẽ tìm đến anh.”
Sau khi Diệp Chi rời đi, Cố Nhẫn gọi một cú điện thoại tới một nhân vật cấp cao của công ty Cố gia: “Phu nhân mới rời khỏi bệnh viện, anh hãy dẫn người đi theo cô ấy.”
Người nọ đáp lại vâng.
Tầm mắt Cố Nhẫn nhàn nhạt dừng ở phía trước, anh hỏi một câu: “Sự tình trước đó bảo anh tra thế nào?”
Sau khi anh biết Diệp Chi mong muốn hủy hợp đồng, liền phái người đi điều tra Chúc tỷ và các sự tình liên quan đến công ty đó.
Người nọ nói vài câu, Cố Nhẫn mở miệng: “Thời điểm quan trọng, anh có thể lợi dụng thông tin này.”
Cố Nhẫn trầm ngâm thêm một lát, mở miệng: “Anh mang thêm luật sư và vài vệ sĩ, phu nhân gặp tình huống gì, tùy thời báo cho tôi biết.”
“Nhớ kỹ, tất cả làm theo mong muốn của phu nhân.”
Cố Nhẫn cúp điện thoại, mắt đen nhìn về phía cửa sổ. Hiện tại là giữa hè, không khí vô cùng nóng bức trong phòng mở điều hòa, cửa sổ đóng chặt, lại như cũ có tiếng ve như có như không truyền đến.
Cố Nhẫn cầm lấy giấy nợ Diệp Chi viết, tầm mắt dừng bên trên, không thể hiện ra biểu tình gì.
Diệp Chi cầm chi phiếu 1000 vạn đi tới trước cửa công ty quản lý.
Diệp Chi không biết, không lâu sau khi cô tới công ty, dưới tầng liền dừng một chiếc xe thương vụ Maybach 7 chỗ, giám đốc cấp cao tập đoàn Cố thị, mang theo luật sư trưởng và mấy người vệ sĩ đi cùng.
Trong lòng Diệp Chi có chút khẩn trương, nhưng tín niệm của cô lại cực kì kiên định. Diệp Chi đi tới gõ của văn phòng của Chúc tỷ, thanh âm chị ta vang lên: “Vào đi.”
Chúc tỷ thấy người tới là Diệp Chi, chị ta cau mày: “Hôm nay cô không có lịch trình, tới đây làm gì? Hiện tại về nhà đi.”
Chúc tỷ nói xong, liền tiếp tục cúi đầu làm tiếp công việc của mình, chị ta căn bản không đem vụ hủy hợp đồng trước đó Diệp Chi nhắc tới để trong lòng.
Diệp Chi chậm rì rì ngồi xuống, nói ra một câu: “Không có lịch trình thì tôi không thể tới à?”
Chúc tỷ nghe nói vậy, mới ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Chi. Cô bỗng nhiên nhớ tới đợt trước Diệp Chi có nhắc đến việc chấm dứt hợp đồng, khi đó thái độ của Diệp Chi cũng rất cường ngạnh.
Diệp Chi nhìn Chúc tỷ, giọng nói cực kỳ lãnh đạm, trực tiếp vào chủ đề: “Tôi muốn hủy hợp đồng, không muốn tiếp tục bị bọn cô khống chế.”
Tiếng Diệp Chi truyền vào tai Chúc tỷ, Chúc tỷ cười lạnh một tiếng.
Chúc tỷ nhìn Diệp Chi một hồi, châm chọc nói: “Tôi nhắc nhở cô lần cuối cùng, cô nói cô muốn hủy hợp đồng, tiền hủy hợp đồng cô có biết là tốn bao nhiêu không?”
Ngữ khí Diệp Chi bình tĩnh: “Tôi đương nhiên biết, 1000 vạn.”
Chúc tỷ lạnh lùng nói: “Nếu cô biết thì nên rõ ràng, kể cả cô có bán mình đi, 1000 vạn này cô cũng không lấy ra nổi!”
Chúc tỷ không có ý tốt mà nói một câu: “Nếu cô không kiếm được đủ số tiền này, tôi thật ra có thể giới thiệu cô một con đường. Có mấy ông chủ rất muốn gặp cô, cô tranh thủ đi mấy bữa tiệc, nói không chừng tiền này thật đúng là có thể gom đủ.”
“Diệp Chi, tôi có thể nâng cô lên, như thường cũng có thể ném cô xuống đáy!”
Diệp Chi từ khi xuất đạo đến nay không đi tiệc bao giờ, đoàn đội của chị ta cũng chỉ có thể bám Cố Nhẫn để lăng xê. Chị ta đã sớm nhìn không thuận mắt dáng vẻ giả thanh cao này của Diệp Chi rồi.
Đối mặt với uy hϊếp của Chúc tỷ, mày Diệp Chi cũng không nhăn một chút, cô đứng lên, thong thả mà mở miệng.
“Tôi vừa xuất đạo cô đã bắt tôi phải bám dính lấy một đỉnh cấp siêu sao để lăng xê, tôi không muốn, cô dùng đoàn đội khống chế truyền thông xã giao của tôi, bốn phía tuyên truyền những bài PR giả dối, làm thanh danh của tôi hoàn toàn tệ hại.”
Diệp Chi bước đến gần vài bước, rũ mắt châm chọc nói: “Chúc tỷ, đây là cái mà cô nói nâng tôi lên?”
Chúc tỷ thế mà không có cách nào phản bác.
Diệp Chi lại tiến thêm vài bước, thanh âm lãnh đạm: “Tôi không nghe lời cô, không kiếm được đủ tiền trả bồi thường, cô bắt tôi đi bồi tiệc cùng người khác, tôi không đồng ý, cô liền tiếp tục ép buộc tôi.”
“Đây là cái cô nói nâng tôi lên?”
Diệp Chi cười cười, nụ cười thật lạnh lẽo: “Chúc tỷ, cô đã quên, tôi sớm đã là người ở đáy.”
Cho nên, cô căn bản không có gì để băn khoăn. Hiện tại như vậy, tương lai cũng như vậy.
Chúc tỷ ngây ngốc, người trước kia vâng vâng dạ dạ, tùy ý chị ta thao túng giờ đâu rồi? Diệp Chi hiện tại sao lại cường thế như vậy.
Chúc tỷ hít sâu một hơi, thanh âm tàn nhẫn vang lên: “Cô hiện tại còn dám nói điều kiện với tôi, nếu muốn giải trừ hợp đồng, cô còn phải đưa tôi 1000 vạn.”
Diệp Chi không đổi sắc mà hỏi lại một câu: “Làm sao cô biết, 1000 vạn này tôi không lấy đưa được ra?”
Chúc tỷ sửng sốt: “Cái gì?”
Lúc này, di động của Chúc tỷ vang lên, một dãy số xa lạ gọi tới, chị ta đang nổi nóng, thanh âm phi thường không kiên nhẫn: “Ai đấy?”
Đầu bên kia di động truyền đến một thanh âm xa lạ của một người đàn ông: “Diệp Chi tiểu thư có phải đang ở chỗ cô không?”
Chúc tỷ trả lời, thanh âm trầm vài phần: “Chuyện này liên quan gì đến anh?”
Người đàn ông không đáp, lập tức nói một câu: “Cô nhìn ra cửa sổ đi.”
Chúc tỷ cả kinh, nhanh chóng bước tới cửa sổ, giật phắt chiếc rèm cửa ra, ánh mặt trời chiếu vào, xua tan bóng tối trong căn phòng.
Chúc tỷ cúi đầu nhìn xuống, ở dưới lầu của công ty dừng một chiếc Maybach, đằng trước có một người đàn ông đang đứng. Người đó mặc tay trang màu đen thẳng thớm.
Lúc này, di động đang đặt lên tai người đàn ông, anh ta ngửa đầu nhìn Chúc tỷ. Hiển nhiên thanh âm truyền từ đầu kia di động, chính là đến từ người đàn ông này.
Không biết vì điều gì, nội tâm Chúc tỷ dần dần trở nên hoảng loạn.
Anh ta nhìn Chúc tỷ, mở miệng: “Diệp Chi tiểu thư muốn giải trừ hợp đồng, cô tốt nhất nên trực tiếp đồng ý.”
Chúc tỷ tăng thêm ngữ khí: “Tôi vì sao phải nghe anh?”
Ngữ khí người đàn ông bình tĩnh như cũ, thậm chí còn có phần nho nhã lễ độ: “Nếu cô không sợ những sự kiện trái pháp luật của quý công ty bị tiết lộ ra ngoài, cô có thể không cần làm theo lời tôi.”
Kết tiếp, người đàn ông kể ra mấy việc Chúc tỷ đã từng làm, càng nói càng làm Chúc tỷ kinh hãi, những việc công ty họ làm cực kỳ bí ẩn, người này làm sao có thể biết được.
Tay Chúc tỷ run rẩy lên.
Chúc tỷ lại nhìn thoáng qua chiếc Maybach, cửa xe như cũ đóng chặt, nhưng cửa sổ xe lại chậm rãi kéo xuống, có thể nhìn thấy bên trong ngồi vài người, bọn họ đều mặc tây trang màu đen.
Chúc tỷ không khỏi càng trở nên luống cuống, hiển nhiên bọn họ có chuẩn bị mà đến.
Người đàn ông cười một tiếng, sau đó nói: “Cô tốt nhất là nghe lời Diệp Chi tiểu thư, bằng không, tôi sẽ đem những bằng chứng phạm tội đó trực tiếp đưa ra tòa.”
Anh ta nói xong, cúp điện thoại, anh ta không rời đi ngay, đứng ở đầu xe gọi tới một dãy số, cung kính mà nói: “Cố thiếu gia, đều đã làm thỏa đáng.”
Di động truyền tới thanh âm trầm thấp của Cố Nhẫn: “Ừm”
Cố Nhẫn dừng vài giây, hỏi: “Phu nhân còn ở đó không?”
“Thiếu phu nhân vẫn ở với người đại diện của cô ấy.” Người đàn ông hỏi tiếp: “Cố thiếu gia còn cần tôi làm gì nữa sao?”
Thanh âm lãnh đạm của Cố Nhẫn vang lên rõ ràng: “Không cần, để cô ý tự xử lý nốt.”
Chúc tỷ không biết chút gì về những việc phát sinh dưới lầu kia, chị ta ý thức được nếu chị ta không đồng ý, bọn họ rất có thể sẽ làm được những việc như bọn họ đã nói, như vậy công ty xong đời, chị ta cũng xong đời.
Chị ta không hiểu được, những người này vì sao sẽ giúp Diệp Chi?
Chúc tỷ quay đầu hung hăng nhìn về phía Diệp Chi: “Cô hiện tại còn biết tìm người giúp đỡ?”
Diệp Chi hướng xuống dưới lầu liếc mắt một cái, chiếc Maybach phá lệ nổi bật. Cô nghĩ cô biết người dưới lầu là đã được ai phái tới.
Diệp Chi nhếch nhếch khóe miệng, hướng Chúc tỷ nói: “Chuyện này thì liên quan gì đến cô?”
Chúc tỷ cắn chết không bỏ: “Muốn giải trừ hợp đồng, liền đưa tôi 1000 vạn, một phân cũng không được thiếu.”
DIệp Chi nhìn chằm chằm Chúc tỷ vài giây, bỗng dưng cười: “Được thôi.”
Chúc tỷ căn bản không cảm thấy Diệp Chi sẽ có tiền, chị ta đắc ý mà nói: “Cho nên cô vẫn là nên ngoãn ngoãn mà nghe lời....”
Lúc này, Diệp Chi bỗng rút ra một tờ chi phiếu đập lên bàn, động tác không nặng, nhưng thanh âm đập lên mặt bàn đen nhánh thanh thúy vang lên.
Thanh âm lạnh nhạt của Diệp Chi vang lên ngay sau đó: “Cô không phải muốn 1000 vạn sao? Cầm đi.”
Chúc tỷ cầm trên tay tấm chi phiếu 1000 vạn, mặt tràn ngập không thể tin tưởng: “Làm thế nào... Cô làm thế nào có thể trả được tiền bồi thường vi phạm hợp đồng?”
Chúc tỷ biết Diệp Chi không có tiền, vậy làm thế nào Diệp Chi có thể lấy ra được một số tiền lớn thế này? Chẳng lẽ cô ta vẫn luôn lừa gạt mình?
Vô luận Chúc tỷ nghĩ như thế nào, hiện tại Diệp Chi lấy ra 1000 vạn tiền vi phạm hợp đồng, người đàn ông thần bí kia thì đánh trả bằng cách nắm giữ bí mật của công ty, tất cả những chuyện này đều chú định việc giải ước hợp đồng này phải đạt được.
Chúc tỷ vô lực mà ngã ngồi ở nơi đó.
Diệp Chi rời khỏi công ty, bên ngoài là nhưng hàng cây cao lớn rủ lá xanh sẫm, trong không gian vang lên những tiếng ve kêu thanh thúy, nhè nhè từng đợt hương hoa thổi đến.
Sức sống mạnh mẽ tràn ngập giữa một trời hè nóng cháy.
Cô cuối cùng cũng giải trừ hợp đồng thành công, từ hôm nay trở đi, cô không cần lại phải những việc mà cô không muốn, không còn bị những việc vô vị đó trói buộc.
Còn có, cô lại không cần phải ăn vạ bám víu lăng xê Cố Nhẫn.
Diệp Chi nhẹ nhàng mà cười.