Tôi Tiêu Tiền Giúp Nhà Giàu Số Một Tránh Tai Ương

Chương 7

Chương 7:

-edit fongling-

Sau sự kiện trên Weibo, Cố Nhẫn đều có bất luận phản hồi gì mà chỉ chuyên tâm đến việc quay phim.

Tại thời điểm quay phim, Cố Nhẫn vẫn luôn đeo chiếc đồng hồ Patek Philippe Diệp Chi tặng, trước khi thay trang phục, anh đều sẽ đem đồng hồ tháo ra đưa cho trợ lý cầm hộ.

Chờ đến khi quay chụp xong, Cố Nhẫn sẽ lại đem đồng hồ đeo lên lại.

Hôm nay vừa vạn có một phân cảnh Cố Nhẫn cùng Diệp Chi diễn cùng nhau. Nói là diễn cùng, kỳ thật là Diệp Chi ở cảnh của Cố Diễn tùy tiện khoa chân múa tay hời hợt.

Bởi vì vai phụ giống như Diệp Chi, căn bản không có cơ hội đối diễn cùng nam chính.

Diệp Chi đã sớm tới nơi, phân cảnh này yêu cầu cô buộc dây thép, được kéo lên trên cao.

Diệp Chi đóng vai phụ, tại phân đoạn này cô chỉ có mười mấy giây lộ vào khung hình, phần lớn là cảnh Cố Diễn đánh nhau.

Nhân vật Cố Diễn đóng vai bị một đám giang hồ siêu cấp cao thủ đuổi gϊếŧ, trước mặt anh đối diện với một đám sát thủ đông nghịt, lại vẫn bâng quơ mà chiếm thế thượng phong.

Mà nhân vật của Diệp Chi sẽ đứng trên cao quan sát anh, tuy rằng chỉ có mấy phân cảnh, nhưng toàn bộ thời gian đều bị dây thép buộc lên cao cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Diệp Chi bị treo cao trên không trung, bên hông dây thép xiết chặt lấy, thật sự cảm thấy không thoải mái, cô vẫn không lộn xộn mà chỉ dám cẩn thận mà chỉnh lại vị trí thật tốt.

Lúc này, Cố Nhẫn đã thay trang phục xong tiến tới.

Cố Nhẫn một bộ y phục dạ hành màu đen, chất liệu may hoàn mỹ mà dán vào vào eo của anh, nổi bật lên dáng người cao gầy đĩnh bạt của anh.

Vẻ mặt Cố Nhẫn không có biểu tình, ánh mắt bình tĩnh nhìn xuống thanh kiếm cầm theo trên tay, kiếm còn chưa ra khỏi vỏ lại có thể tạo cho người xem đó là một thanh kiếm sắc bén có chém sắt như bùn.

Còn chưa bắt đầu diễn, mọi người đã có thể cảm nhận được cảm giác cao ngạo mà tịch mịch của Cố Nhẫn.

Theo lý thuyết, cho dù Cố Nhẫn và Diệp Chi cùng xuất hiện trong một khung hình, nhưng Cố Nhẫn cũng sẽ không có bất luận giao lưu gì với Diệp Chi.

Mà khi Cố Nhẫn đi qua, anh nâng mắt, tầm mắt nhẹ nhàng xẹt qua trên người Diệp Chi, làm như một hành động lơ đãng.

Người ở phim trường tuyệt đối sẽ không liên hệ Cố Nhẫn và Diệp Chi có quan hệ với nhau, bọn họ rõ ràng mấy ngày trước Diệp Chi đăng Weibo chúc mừng sinh nhật Cố Nhẫn bị fans mắng chửi tội hay ăn vạ.

Bọn họ chỉ cho rằng cử chỉ ngẩng đầu vừa rồi của Cố Nhẫn chỉ là vô ý.

Đạo diễn hô bắt đầu, Cố Nhẫn đứng giữa vòng vây, tất cả lưỡi kiếm sắc bén đều nhắm đến anh, ánh mắt Cố Nhẫn nhìn lại như cũ không có độ ấm, tựa hồ người đối đầu với bốn phương tám hướng kẻ địch không phải là anh.

Cảnh này diễn rất khó, đạo diễn đã chuẩn bị để quay đi quay lại nhiều lần, không nghĩ tới toàn bộ người đều nương theo động tác của Cố Nhẫn, đắm chìm vào cốt truyện.

Sau khi quay xong, đạo diễn thậm chí còn chậm một nhịp hô ngừng.

“Cắt.” Đạo diễn cười nói: “Vô cùng tốt, anh trước tiên đi nghỉ ngơi một chút đi Cố Nhẫn, lát nữa chúng ta sẽ quay cảnh tiếp theo.”

Thái dương của Cố Nhẫn phủ lên một lớp mồ hôi mỏng, hô hấp dồn dập, hướng đạo diễn gật gật đầu.

Nhân viên công tác bắt đầu dọn dẹp, Diệp Chi cũng coi như quay chụp xong xuôi, đang lúc mọi người chuẩn bị rời đi, đột nhiên xảy ra chuyện.

Thời điểm nhân viên công tác chậm rãi đem Diệp Chi từ trên cao đưa xuống, lúc xuống được nửa đường, dây thép bỗng dưng khựng lại, kéo ngược lại eo của Diệp Chi.

Diệp Chi muốn nhịn đau không kêu ra tiếng, nhưng là đau đớn bên hông vẫn làm cô không chịu được rên một tiếng nhẹ.

Cố Nhẫn đang định rời đi dừng lại bước chân, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Chi, giây tiếp theo vang lên tiếng hô hoảng loạn của nhân viên công tác.

“Dây thép gặp trục trặc!”

Vừa dứt lời, Diệp Chi cảm nhận được bên hông bị buông ra, thân mình mất lực giữ, lập tức rơi xuống.

Diệp Chi cho rằng hôm nay cô sẽ toi đời tại phim trường này, dù sao cũng đã trọng sinh một lần, cô còn giúp Cố Nhẫn tiêu nhiều tiền như vậy, cũng coi như còn có ích.

Diệp Chi nhắm chặt mắt, người cô rơi xuống rất nhanh, giây tiếp theo cô cảm nhận được một cái ôm ấm áp, trong mũi truyền tới hơi thở quen thuộc.

Tuy nhiên, vì rơi xuống quá nhanh kèm theo lực quán tính, cô cùng người đằng sau cùng ngã ở trên mặt đất. Bởi vì người đằng sau ôm cô rất chặt nên Diệp Chi không bị thương gì.

Diệp Chi thật mau đứng dậy từ mặt đất, quay đầu nhìn lại người đã bảo vệ cô kia.

Là Cố Nhẫn.

Toàn bộ phần lưng của Cố Nhẫn đều nện trên mặt đất, đau đớn kịch liệt làm anh không thể đứng dậy ngay được.

Diệp Chi nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Cố Nhẫn, mặt mày luống cuống: “Cố Nhẫn, anh có sao không? Đau ở chỗ nào? Anh phải giữ tỉnh táo, rồi sẽ ổn thôi.”

Diệp Chi khẩn trương đến nỗi môi liền phát run, cô không dám tùy tiện động vào Cố Nhẫn, chỉ dám cẩn thận mà ở bên cạnh nói chuyện cùng anh.

Cố Nhẫn nhìn thấy bộ dáng kinh hoảng thất thố của Diệp Chi, hướng nào gật đầu, ý bảo minh không có việc gì.

Đạo diễn và nhân viên công tác vừa thấy Diệp Chi và Cố Nhẫn xảy ra chuyện, chạy nhanh gọi xe cấp cứu, rất nhanh đã tới nơi.

“Cẩn thận động tác một chút, đừng đυ.ng đến vết thương của Cố Nhẫn.”

Trong khoảng ngắn ngủi, toàn bộ phim trường đều làm vào tình trạng hoảng loạn, nhân viên cấp cứu đưa cả Diệp Chi và Cố Nhẫn đều lên xe cấp cứu.

Toàn bộ lực chú ý của Diệp Chi đều đặt trên người Cố Nhẫn, không chú ý tới vết thương trên cánh tay mình, vì da cô trắng nên nhìn miệng vết thương càng trông khủng bố.

Bởi vì sự cố của Cố Nhẫn, kế hoạch của đoàn phim bị gián đoạn, mà chuyện này căn bản vô pháp áp xuống tin tức.

Phát sinh sự cố không bao lâu, toàn bộ Internet đều biết tin Cố Nhẫn và Diệp Chi vì đóng phim mà bị thương, phải vào bệnh viện.

Paparazzi xuất quân, ngồi canh ngoài cửa bệnh viện, tùy thời chuẩn bị quay chụp được tư liệu chân thực nhất.

Mà dân mạng sau khi biết được Cố Nhẫn bị thương là do cứu Diệp Chi, lập tức bạo nộ, không chỉ có fans Cố Nhẫn, mà còn cả những người khác đều nhìn không được, trực tiếp mắng Diệp Chi thành yêu tinh hại người.

Nhưng Diệp Chi hiện tại không có khả năng đi quan tâm người bên ngoài nói gì đến cô.

Cho dù Diệp Chi biết dân mạng sẽ mắng nàng chết khϊếp nếu thấy cô đi theo vào bệnh viện, cô cũng sẽ không do dự. Cố Nhẫn bởi vì cô mà bị thương, cô nhất định phải xác nhận anh bình an.

Vết thương trên cánh tay Diệp Chi rất nhanh đã được xử lý xong, còn Cố Nhẫn vẫn đang được bác sĩ kiểm tra.

Người đại diện của Cố Nhẫn – Trình Tề - cũng đi theo bên cạnh, nhân viên đoàn làm phim và Diệp Chi cũng đang theo dõi tin tức của Cố Nhẫn.

Trình Tề chú ý tới Diệp Chi, anh ta nhớ tới việc mấy ngày trước Cố Nhẫn nhờ anh ta làm, đáy mắt lộ một tia phức tạp.

Tính tình Cố Nhẫn là anh sẽ không xen vào việc người khác, Diệp Chi có bị bôi đen thế nào hẳn anh cũng sẽ không quan tâm.

Mà lần này, Cố Nhẫn còn vì Diệp Chi mà bị thương, khiến Trình Tề không suy nghĩ nhiều cũng đều khó. Trong lúc anh ta đang mải mê nghĩ suy, kết quả kiểm tra của Cố Nhẫn đã có.

“Bị thương không nặng, chỉ là phần cơ bắp ở lưng chịu phải chấn thương, yêu cầu tĩnh dưỡng mấy ngày.”

Toàn bộ người có mặt đều thở dài nhẹ nhõm, bất quá thật mau lại sinh ra nghi hoặc.

Bọn họ đều chứng kiến cảnh Cố Nhẫn đỡ lấy Diệp Chi, nhìn thấy tận mắt lưng Cố Nhẫn đập xuống sàn, hẳn phải là bị thương rất nặng, còn may bây giờ cũng chỉ là bị thương cơ bắp.

Sau khi Diệp Chi xác nhận Cố Nhẫn không có việc gì, liền chuẩn bị rời khỏi bệnh viện. Cô chỉ tới để xử lý vết thương nhẹ, nếu cô còn tiếp tục ở lại bệnh viện, không biết phóng viên sẽ còn viết thành như nào.

Trình Tề suy tư quan sát bóng dáng rời đi của Diệp Chi, một cơ hội lăng xê tuyệt hảo như vậy, Diệp Chi vậy mà lại từ bỏ đi về, nhìn thế nào cũng không giống tính cách ngày trước.

Trình Tề lắc lắc đầu, anh ta vẫn là nên quan tâm đến thương thế của Cố Nhẫn đi.

Diệp Chi biết Trình Tề sẽ gọi điện báo tình huống với người Cố gia, nhưng cô vẫn như cũ lo rằng mọi người sẽ sốt ruột, liền lấy di động ra.

Cố lão gia nhìn thấy tin tức Cố Nhẫn gặp chuyện trên mạng, đã lên đường chạy tới bệnh viện luôn.

Lúc Diệp Chi nói tình huống của Cố Nhẫn cho Cố lão gia nghe, Cố lão gia còn an ủi lại cô, bảo cô không cần quá lo lắng.

Cúp điện thoại chưa được bao lâu, Diệp Chi liền thấy được bài PR mà công ty quản lý của cô vừa đăng.

【Cố Nhẫn vì cứu Diệp Chi mà bị thương, Diệp Chi xuất hiện tại bệnh viện cùng Cố Nhẫn.】

Trên bài viết còn kèm theo bức ảnh chụp ngoài cổng bệnh viện, mặt Diệp Chi đầy vẻ nôn nóng đi theo Cố Nhẫn, nhân viên công tác đoàn phim ở xung quanh thì bị làm mờ đi.

Trong ảnh, Diệp Chi và Cố Nhẫn là trọng tâm bức ảnh, người khác nhìn thấy ảnh chụp, theo bản năng liền liên tưởng hai người bọn họ với nhau, cùng suy đoán quan hệ giữa bọn họ.

Diệp Chi không cần động não cũng biết, dân mạng mà nhìn thấy tin tức này sẽ có phản ứng gì, cô sẽ không chỉ bị mắng đến kêu cha gọi mẹ mà còn sẽ xào được chút nhiệt độ.

Diệp Chi nhận ra đây là tác phẩm của Chúc tỷ, giận dữ tăng vọt, Chúc tỷ rõ ràng muốn lợi dụng chuyện Cố Nhẫn bị thương bé xé ra to.

Cố Nhẫn đã vì cô mà bị thương, lại còn bị công ty quản lý của cô kéo vào lăng xê, đây là bọn họ coi Cố Nhẫn là gì?

Nếu Chúc tỷ mà biết chuyện cô và Cố Nhẫn bí mật kết hôn, chị ta chắc chẵn sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một ấy, Diệp Chi không muốn tạo thêm rắc rối cho Cố Nhẫn.

Sắc mặt Diệp Chi trầm xuống, đang định điện thoại cho Chúc tỷ, không nghĩ tới màn hình di động đã sáng lên trước.

Tên hiển thị là Người đại diện Chúc tỷ đang gọi tới, Diệp Chi ổn định tinh thần, nhấn nút nghe.

Không chờ Diệp Chi nói câu gì, Chúc tỷ đã mở miệng trước: “Diệp Chi, cô đã đọc tin tức chưa? Lần này cô làm tốt lắm, có thể cọ được không ít nhiệt độ.”

Chúc tỷ cho rằng Diệp Chi mấy hôm trước không nghe lời chỉ là chị ta tưởng tượng, chị ta tin rằng vụ việc lần này là do Diệp Chi tỉ mị mà lên kế hoạch.

Ngay sau đó, ngữ khí kiên quyết của Diệp Chi vang lên: “Tôi không muốn tiếp tục làm việc tại công ty các người nữa, tôi muốn hủy hợp đồng.”

Chúc tỷ một chút cũng không đem lời Diệp Chi để trong lòng, cười lạnh trào phúng lại một câu: “Cô đang nói đùa đi, không có tôi, cô sẽ có ngày hôm nay sao?”

“Hơn nữa tôi phải nhắc nhở cô một câu, tiền vi phạm hợp đồng chính là 1000 vạn, chỉ bằng cô có thể trả tiền bồi thường này sao?”

Chúc tỷ là người đại diện của Diệp Chi, chị ta hiểu Diệp Chi rõ như lòng bàn tay, đương nhiên cũng bao gồm gia cảnh nghèo rớt mồng tơi của Diệp Chi, kể cả có bán căn chung cư cũ mà cha mẹ nuôi Diệp Chi để lại cũng sẽ không được bao nhiêu tiền.

Đối với suy nghĩ của Chúc tỷ, Diệp Chi hiểu rõ: “Vậy chúng ta chờ xem đi.”

Diệp Chi mặc kệ suy nghĩ của Chúc tỷ, trực tiếp cúp máy. Diệp Chi rõ ràng, Chúc tỷ khẳng định cô không kiếm ra đủ 1000 vạn tiền vi phạm hợp đồng.

Lúc này, Diệp Chi chợt nghĩ tới hai chiếc thẻ trong ví của cô, một cái là Cố gia đưa, còn một cái là của Cố Nhẫn.

Diệp Chi chưa từng kiểm tra hạn mức của thẻ.

Hôm nay là ngày đầu tiên cô nổi lên ý niệm muốn tiêu tiền trong thẻ này.