Trong nhà Trương Quốc Bình tổng cộng có năm người con trai, nhưng mà sau khi con trai lớn lên cưới vợ đã đủ làm ầm ĩ rồi, nhất là khi con dâu lớn còn là cháu gái nhà mẹ đẻ của vợ Trương Quốc Bình, sau đó con dâu thứ ba là cô gái trong thành, con dâu nhỏ là con gái nhà đội trưởng đại đội bên cạnh, một đám nhìn như rất có lai lịch, nhưng mà cũng là vì như vậy cho nên đều đang cãi cự lẫn nhau.
Trong nhà con dâu thứ hai nhà Trương Quốc Bình tuy không có bản lĩnh như những chị em dâu khác, nhưng mà bản thân cô ấy cũng đủ cường thế, cho nên huyên náo ngang nhau với các chị em dâu .
Hơn nữa có vợ Trương Quốc Bình xen vào, một nhà sáu người phụ nữ, còn có hai cô con gái của Trương Quốc Bình, nhà Trương Quốc Bình vô cùng náo nhiệt.
Lưu Quế Anh nhớ tới chuyện nhà Trương Quốc Bình đã không nhịn được rùng mình một cái, may mắn bà chỉ có hai đứa con trai, nếu không như Trương Quốc Bình như thế, còn sống thế nào?
Cả ngày đấu như gà trọi, luôn để người trong đại đội xem náo nhiệt, cũng là để Lưu Quế Anh mở rộng tầm mắt.
Lúc trước bà đã nghĩ về sau cưới con dâu sẽ phải chọn người an phận, nghe lời, nếu không nháo lên sẽ sốt ruột cỡ nào?
Nhưng mà hiện tại con dâu bà cưới vào cửa, cũng không phải là người không nghe lời, nhưng lại không có cảm giác an phận như trong tưởng tượng của bà.
“Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy" Trương Đức Bình nói.
"Tôi có ý kiến với nó còn không phải bọn họ nói có thể giúp A Xuyên nhà chúng ta tìm một công tác à? A Xuyên cũng tốt nghiệp trung học, thế nào lại không thể tìm công việc trong thành?" Lưu Quế Anh khó chịu nói.
Bởi vì đứa lớn nhà bà đã sớm đi lính, trong nhà cũng chỉ có một đứa con trai là Trương Trình Xuyên, chị của Trương Trình Xuyên còn chưa học xong trung học cơ sở, chỉ có Trương Trình Xuyên có thể học xong trung học phổ thông lấy được bằng tốt nghiệp trung học phổ thông.
Còn kết quả? Không tìm được công việc tốt, làm việc trong ruộng cũng không thuận tay, bị người trong đại đội nói không học vấn không nghề nghiệp, chơi bời lêu lổng, hết ăn lại nằm gì đó.
Vốn tưởng rằng kết thân với Trần gia, dựa theo mạng lưới quan hệ của Trần gia có thể tìm cho con trai mình một công việc trong thành phố, kết quả gì cũng không có.
"Bà cũng không ngẫm lại, Trần gia đúng thật là cả nhà đều có công tác, nhưng chính người ta đang làm rất tốt làm sao lại nhường cho con trai bà chứ? Xem như là công tác chị dâu cả nhà mẹ đẻ con dâu, cũng là trước khi kết hôn đã có, không phải Trần gia hỗ trợ tìm cho."
“Con trai chúng ta có hộ khẩu nông thôn, tìm việc trong thành phố vốn rất khó." Trương Đức Bình nhìn rất rõ, cho nên cũng không cưỡng cầu gì.
Hơn nữa mặc dù con trai không tìm được việc làm, gia thế nhà mẹ đẻ con dâu cưới về cũng đã rất tốt, hơn nữa còn có mấy người làm việc ở nhà máy thực phẩm, như vậy về sau bọn họ cũng sẽ dính chút ánh sáng.
Trương Đức Bình cũng không phải nhất định phải đánh gió thu gì ở nhà mẹ đẻ con dâu, cũng chỉ là nghĩ sau này có nhân mạch làm việc thuận lợi hơn chút, muốn làm chút gì cũng thuận tiện hơn.
Lưu Quế Anh hừ lạnh một tiếng không nói chuyện, bà cũng biết, nhưng lại không qua được cửa ải trong lòng kia. Dù sao con dâu cũng không phải do bà nuôi lớn, bà có ý kiến cũng là nhân chi thường tình.
Lời hai vợ chồng Trương Đức Bình nói Trần Hạ Nguyệt không nghe thấy, Trương Trình Xuyên cũng không nghe thấy, nghiêm túc rửa chén xong thì cùng vợ trở về dọn dẹp phòng ốc.
Sau khi Trần Hạ Nguyệt lại thu hoạch lúa mì vài lần, tổng sản lượng đạt tới 10.000 cân, hệ thống rốt cục thăng cấp.
[Đinh -- chúc mừng nông trường của ngài thăng cấp đến cấp 1 -]
[Đinh - - chúc mừng ngài mở khóa cây trồng mới, ngô - -]
Trần Hạ Nguyệt nhìn màn hình trước mặt, lại nhìn Trương Trình Xuyên đi theo bên cạnh mình, lúc phát hiện anh thật sự không nhìn thấy màn hình thì rốt cục xác nhận màn hình này hẳn chỉ có mình có thể nhìn thấy.
Nếu như bổ nhiệm phó chủ nông trường, phó chủ nông trường hẳn cũng có thể nhìn thấy.