Thập Niên 60: Đưa Hệ Thống Nông Trường Xuyên Tới Niên Đại Văn

Chương 5: Của Hồi Môn (1)

Nhìn giống như đã qua một thời gian rất dài, nhưng mà từ khi Trần Hạ Nguyệt phát hiện ra hệ thống nông trường này đến khi trồng lúa mì, mở trại nuôi gà nuôi hai con gà, cũng chỉ là qua vài phút mà thôi.

Trần Hạ Nguyệt mở to mắt nhìn ra bên ngoài, khe hở cửa sổ lộ ra ánh sáng yếu ớt, trời hẳn là đã gần sáng rồi.

Bây giờ là tháng mười, trời không dễ sáng như trước, Trần Hạ Nguyệt nhìn thời gian trên màn hình hệ thống thử, khoảng 6 giờ sáng, có thể rời giường.

Trương Trình Xuyên còn đang ngủ, dù sao anh luôn hết ăn lại nằm, sớm rời giường xuống đồng làm việc gì đó là chuyện không có khả năng.

"Dậy đi." Trần Hạ Nguyệt vỗ vỗ Trương Trình Xuyên nói, cô bị bàn tay vàng hệ thống này nháo đến không ngủ được, Trương Trình Xuyên cũng đừng nghĩ ngủ ngon.

“Dậy sớm như vậy làm gì?" Trương Trình Xuyên sau khi bị đánh thức lầm bầm nói, "Em lại không cần xuống ruộng, không cần dậy sớm như vậy.”

“Vậy còn anh?" Trần Hạ Nguyệt không cần xuống ruộng, nhưng Trương Trình Xuyên thì cần.

“Lát nữa anh sẽ dậy." Trương Trình Xuyên nói.

Trần Hạ Nguyệt nhìn Trương Trình Xuyên, thật ra cô cũng rất muốn ngủ, nhưng tỉnh lại lúc này thì không ngủ tiếp được, vẫn là nên rời giường thôi.

"Em đứng lên làm cơm sáng, lương thực là ở bên chỗ mẹ hay là ở nơi nào?" Trần Hạ Nguyệt hỏi, đọc qua truyện niên đại nên cô cũng biết lương thực gì đó đều do "Người đứng đầu một nhà" cất giữ, cho nên lương thực Trương gia hẳn là cũng ở phòng cha Trương mẹ Trương nhỉ?

“Em biết nấu cơm?” Trương Trình Xuyên sau khi nghe nói như thế thì kinh ngạc hỏi, lương thực nhà anh đương nhiên ở trong phòng cha mẹ anh, dù sao trước kia đều là mẹ anh nấu cơm, ngoại trừ mẹ anh thì cũng không còn ai biết nấu cơm nữa.

"Em là vợ mới mà, không cần dậy làm bữa sáng sao?" Trần Hạ Nguyệt cũng không phải bởi vì mình là vợ mới gì đó, mà là cô rất thích nấu cơm.

“Không cần, lúc này mẹ chúng ta đã nấu cơm, em không cần dậy." Trương Trình Xuyên nói xong kéo người về, sau đó ôm nói, "Ngủ thêm một lát nữa.”

Trần Hạ Nguyệt: "......”

“Chẳng lẽ em còn muốn làm gì? Nếu không muốn ngủ thêm một lát, anh không ngại làm chút gì đó." Trương Trình Xuyên nói với Trần Hạ Nguyệt.

Trần Hạ Nguyệt: "..." Quên đi, ngủ thì ngủ vậy, cô chợp mắt một lát.

Trương Trình Xuyên nhìn bộ dáng vợ mình nhắm mắt lại, cười cười cũng nhắm mắt lại theo.

Dù sao Trương Trình Xuyên anh những năm gần đây cũng không chăm chỉ làm việc, cho nên dù dậy muộn, đi làm muộn gì gì đó cũng không phải chuyện ngạc nhiên gì, dù sao nhìn cũng quen lắm rồi.

Trần Hạ Nguyệt híp mắt một hồi thật sự là híp một hồi, 20 phút sau đứng lên thu hoạch lúa mì trong nông trường, lại trồng mới xuống.

Từ sáu giờ sáng đến bảy giờ, Trần Hạ Nguyệt đã tỉnh ba lần, thu hoạch lúa mì lại trồng mới.

Mà trong thời gian một giờ, Trần Hạ Nguyệt thu hoạch được một ngàn tám gần hai ngàn cân lúa mì.

Trong không gian nông trường sản lượng lúa mì mỗi mẫu có thể đạt tới một ngàn hai, mà nông trường của Trần Hạ Nguyệt chỉ có năm phần đất, cho nên một lần cũng chỉ có thể thu hoạch sáu trăm cân, thu hoạch ba lần thì là một ngàn tám.

Trần Hạ Nguyệt tiếp tục trồng, cô không cần đi theo người Trương gia xuống đồng làm việc tập thể, chỉ cần ở nhà là được, như vậy lúa mì cô trồng sẽ dễ dàng thu hoạch hơn.

Lúc Trần Hạ Nguyệt và Trương Trình Xuyên rời giường đã bảy giờ sáng, cha mẹ Trương cũng đã ăn xong bữa sáng rồi đi làm, mà Trương Trình Xuyên lúc này mới chậm rì rì cùng Trần Hạ Nguyệt ăn sáng.

“Anh không vội à?” Trần Hạ Nguyệt nhìn Trương Trình Xuyên hỏi, Trần Hạ Nguyệt cũng lười làm việc nên không có ý kiến gì, chỉ là lo lắng bộ dạng này của anh sẽ bị người khác nhìn không vừa mắt.

“Gấp gì? Hiện tại cũng không phải lúc bận rộn việc đồng áng, không cần lo lắng." Trương Trình Xuyên nói.

"Mùa này, không phải là lúc sắp thu hoạch lúa nước sao?" Trần Hạ Nguyệt hỏi, kiếp trước cô cũng ở phía nam, vào tháng mười không phải hẳn là lúc thu hoạch lúa nước sao?