“Bởi vì cha của ngươi không chỉ là thợ săn nhân ngư, mà còn là người nuôi nhân ngư.”
“Nhân ngư có thể biến thành người sau khi uống nước cỏ tranh vào đêm trăng tròn.”
"Những người nuôi nhân ngư sẽ buộc họ phải kết hôn với mình, kết quả là một số nữ nhân ngư sẽ mang thai."
"Những đứa trẻ được sinh ra giữa con người và nhân ngư sẽ mọc vảy khắp cơ thể, nhưng chúng không mọc đuôi cá cho đến khi 15 tuổi."
“Để đuôi cá phát triển tốt hơn và có dầu đặc hơn, những đứa trẻ này từ khi còn nhỏ đã phải sống trong nhiều nỗi sợ hãi khác nhau”.
"Loảng xoảng!"
Ta hốt hoảng nhặt vỏ sò rơi dưới đất và chạy ra khỏi nhà, không thèm quan tâm đến dầu cá đang nấu trên bếp.
Ánh trăng chiếu sáng trong sân nhỏ yên tĩnh, mấy đóa hoa Nguyệt Lam phát ra ánh sáng nhàn nhạt, nhìn yên bình và tĩnh lặng.
Ta khoanh tay ngồi trên bậc thềm, cảm thấy tim mình nặng trĩu.
Ngay từ khi còn nhỏ, cha mẹ ta đã thích kể cho ta nghe đủ thứ chuyện đáng sợ.
Con sói thích ăn thịt trẻ em, thây ma thích hút m/áu, hồ ly chín đuổi thích m/oi tim người...
Khi câu chuyện kết thúc, luôn là nhà đó có bao nhiêu người ch/ết, nhưng bóng dáng của lũ quái vật thì lại không thấy đâu.
Kể chuyện thôi chưa đủ, cha mẹ còn cho ta ngủ ở căn nhà cuối sân. Ở đó không có nhà vệ sinh, phải băng qua cả sân mới đến được nhà vệ sinh.
Hơn nữa, cha ta thường treo những nhân ngư bị chặt đuôi trong sân, khi ta đi ngang qua, x/ác những nhân ngư đó sẽ nhìn chằm chằm vào ta bằng đôi mắt đẫm m/áu.
Sau này, khi ta lớn hơn, đối với những chuyện này đã thành thói quen, cha mẹ bắt đầu cho ta làm nhiều công việc khác nhau.
Nếu làm không tốt thì phải nhận hình phạt, và hình phạt đó là...
Ta sờ sờ cánh tay đang nổi da gà, đột nhiên đứng dậy lao về phía bếp.
Vẫn còn dầu nhân ngư đang sôi trong nồi!
Ta khuấy mạnh dầu nhân ngư và cố gắng không nghe lời nhân ngư nói, nhưng giọng nói của hắn cứ như có ma lực vậy, hướng lỗ tai ta mà chui vào.
"Mười ngày nữa là sinh nhật thứ 15 của ngươi phải không?"
"Ngươi có biết những nhân ngư được nuôi dưỡng đó sẽ xảy ra chuyện gì không? Ngươi nên biết, quá trình này ngươi rất quen thuộc.”
Tất nhiên là ta biết: rút vảy, lột da, cắt đuôi, xẻ thịt, nấu dầu...
Hơn nữa khi rút vảy và lột da phải bảo đảm nhân ngư vẫn còn sống.
Bởi vì chỉ có vảy và da nhân ngư được rút ra khi còn sống mới có màu sắc rực rỡ, và cũng có thể bán được giá cao.
“Ngày mai là đêm trăng tròn, cũng là lần cuối cùng ngươi uống thuốc vu y kê đơn.”
“Để trấn áp sức mạnh nhân ngư trong cơ thể ngươi, liều thuốc ngày mai sẽ tăng gấp đôi.”
“Cá nhỏ xấu xí, nếu không muốn bị lột da lóc thịt thì đừng uống loại thuốc đó.”