The Day You Went Away

Chương 29

_ “Câu chuyện là như thế, thầy cũng hối hận lắm …” – tôi kể hết đầu đuôi sự tình giữa lọ lem và mình.

_”Toàn là bắt nạt người ta ko, thầy ko cảm thấy xấu hổ à. À mà tên cô bé là gì vậy ???”- Vi lườm tôi một cái rồi hỏi.

_ “Hả …, ack … “ – tôi gãi gãi đầu xấu hổ.

Quên mất, đúng là tên của con bé giờ là gì mình cũng ko biết, tại lúc trước cứ nghĩ tình cờ thôi, nên ko tính đến vụ làm quen nên cũng không định hỏi tên, ai ngờ lại gặp lại lần nữa, duyên số chăng …

_ “Trời ơi, sao trên đời lại có người vô tâm đến thế cơ chứ …” – Vi trách cứ.

_ “Chào em, chị là Vi, rất vui được làm quen cùng em …” – Vi nhìn sang cô bé, nở nụ cười thân thiện.

Cô bé nhìn Vi một cách gượng gạo, sau đó mới bẽn lẽn nói lại:

_ “Chào chị, em tên My”

_ “Ồ, tên đẹp lắm, nghe rất êm tai …” – tôi nịnh hót nhằm bồi tội.

_ “Ủa, câu này nghe quen quen, hình như lần đầu khi biết được tên em thầy cũng nói như vậy …” – Vi khinh bỉ nhìn tôi.

_ “Ack, thầy biết lỗi rồi, tha thứ cho thầy đi. My, xin lỗi vì đã ko hỏi tên em trước đây, tha thứ cho người anh tốt bụng này nha …” – tôi quay qua cầu xin bé My.

_ “Ko sao đâu, cái này đâu phải lỗi anh …” – My cười nói.

_ “Ủa, mà em đang học lớp mấy vậy ???” – tôi hỏi.

_ “Em lớp 10, mới vào trường năm nay, học lớp Cxx “

… bla … bla … bla ….

Vi và My có vẻ thân với nhau rất nhanh, cả 2 nói chuyện rất hợp ý và vui vẻ. Tôi như bị cho ra rìa …

Mấy ngày sau, ra chỗ ghế đá thì thấy 2 chị em đang ngồi tám với nhau rồi. Ơ hay, rốt cuộc điều gì đang xảy ra thế này!!! Không phải cả 2 bị les chứ, éc, đừng nghĩ bậy Gum à, tôi chảy cả mồ hôi hột.

Nghĩ cũng đúng, bé My năm nay mới vào trường, toàn là bạn mới, nay gặp mình và Vi, Vi lại là con gái nữa nên thân nhanh cũng là chuyện bình thường. Vi cũng có vẻ mở lòng hơn, hết trầm cảm như hồi lớp 11, haizz, nhớ lại lúc đó mặt lanh như băng ấy, lúc nào cũng lầm lầm lì lì, chả chịu nói chuyện cùng ai, còn giờ thì trái ngược hoàn toàn, mặt mũi sáng sủa, hoà đồng, trò chuyện thân thiện cùng mọi người… Tất cả cũng đều nhờ mình, há há há, Gum ơi, sao tao phục mày quá đi mất, ko làm bác sĩ tâm lý cũng uổng phí cho cái tài năng trời phú này, thi đại học chắc chọn ngành này luôn quá …

… 2 tháng sau …

Haizzz, sảng khoái quá, tắm nước lạnh vào trời lạnh thật là đã …

Check điện thoại cái coi nào, 2 miss call từ Tuấn, quái, có chuyện gì mà gấp gáp thế …

…Reng… reng …reng…

_ “Gọi tao có gì ko mày ???”

_ “Thằng khốn, nãy sao gọi hoài ko bắt máy ???”

_ “À, sorry nhé, lúc đấy đang bận tắm. Có gì ko mày ??”

_”Uh, thứ 7 tuần sau sinh nhật tao, rủ mày và Vi đi dự đó mà.”

_”Uh, thế có những ai đi ???”

_ “Thì tao, mày, thằng Khanh, Ngọc Anh, Vi … nếu được thì rủ thêm bé My nữa …”

_ “Uh, để tao hỏi nó thử, mà mày định đi đâu ??”

_” 18h ăn KFC, xong đi karaoke, vậy chắc được rồi. Còn muốn có tăng 3 thỉ bàn sau, thế nhé ??”

_ “Thế ai chở nó đi ??”

_ “Để tao chở cũng được.”

_”Ok. Vậy đi …”

Tôi cúp máy, sau đó gọi điện cho Vi, cuối cùng tôi và em thống nhất là bữa đó tôi sẽ chạy xe qua nhà chở em đi, tốt thôi, đó cũng là ý muốn của tôi.

… Sáng hôm sau …

Tôi lên lớp Cxx kiếm bé My, sau một hồi thì bé ra gặp tôi …

_ “Anh kiếm em có chuyện gì ko ??” – My có vẻ rất vui khi thấy tôi.

_ “Thứ 7 tuần sau sinh nhật anh Tuấn, em có muốn đi ko ??” – tôi thân mật nói.

_ “Mấy giờ vậy anh ??”

_ “18h, Tuấn sẽ chở em đi, được không ? “

_ “Hả, dạ … nhưng mà kêu anh Tuấn đừng qua nhà đón em, nhà em khó lắm …”

_ “Không sao, hẹn gặp ở nơi khác cũng được, số phone của Tuấn nè, có gì em bàn bạc với ảnh nhé …”