Mạt Thế: Bạn Trai Tôi Là Lính Gác Cấp Thần

Chương 50

Lưu Đạt ném mặt mũi, muốn phản kích, lại nghe được âm thanh Doãn Tĩnh mở chốt bảo hiểm ra.

Lưu Đạt:……

“Doãn Tĩnh, đừng trách tôi không cho cô mặt mũi!”

Lưu Đạt là lính gác cấp SS, ngay sau đó, tinh thần lực của hắn chợt bộc phát ra tới.

Doãn Tĩnh không có phòng bị, trực tiếp bị đánh bay đi ra ngoài, ngay sau đó, phía sau Lưu Đạt xuất hiện một con mãnh hổ.

Đó là tinh thần lực của hắn.

Doãn Tĩnh đứng vững thân thể, bày ra tư thế, không sợ chút nào.

Phía sau cô là một con liệp báo.

Hổ báo tranh chấp, rốt cuộc ai sẽ thắng.

“Đại sảnh nhiệm vụ, cấm đánh nhau.”

Đỉnh đầu đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo.

Ngay sau đó, mười mấy binh lính cầm súng chạy vội tiến vào.

Tuy rằng mọi người là lính gác, nhưng không chịu nổi người ta nhiều súng.

Lưu Đạt cắn răng, cuối cùng vẫn lựa chọn thu hồi tinh thần lực, “Doãn Tĩnh, cô chờ đó cho tôi.”

Hắn cũng trở về!

-

Sau khi nhận nhiệm vụ, mọi người đi thực đường ăn một bữa cơm, quẹt chính là thẻ của Doãn Tĩnh.

Tuy rằng Doãn Tĩnh nhìn như lực lượng ngang nhau cùng Lưu Đạt, nhưng rốt cuộc cô chỉ là một lính gác cấp S, phương diện tinh thần lực xác thật khiếm khuyết.

Doãn Tĩnh duỗi tay xoa xoa cái trán, cô bị tinh thần lực của Lưu Đạt chấn đến có chút đau đầu.

“Ăn cơm đi.”

Bữa cơm một mặn một nhạt, đối với hoàn cảnh như vậy đã coi như là thực không tồi.

Lục Nhưỡng thong thả ung dung gắp cà rốt bên trong thức ăn chay cho Tô Vi, “Vi Vi thích nhất là ăn cà rốt.”

Không thích! Cô lại không phải con thỏ!

Rõ ràng là chính hắn cảm thấy cà rốt có mùi lạ.

Tô Vi ủy khuất ăn hết một miếng cà rốt.

“Lục Nhưỡng, anh có muốn cùng tôi tiếp nhận nhiệm vụ cấp SS không?”

“Có thể.” Lục Nhưỡng không có gì do dự.

Doãn Tĩnh tựa hồ còn tưởng cùng Lục Nhưỡng giải thích một chút tính nguy hiểm của nhiệm vụ cấp SS, nhưng sau khi nhìn thấy mặt mày hắn lãnh đạm theo bản năng liền câm miệng.

Không biết vì sao, trực giác của Doãn Tĩnh nói cho cô, nam nhân trước mặt cũng không có thoạt nhìn đơn giản như vậy.

Về phần Tô Vi bên cạnh…… Đang nỗ lực đem cà rốt Lục Nhưỡng ném cho cô trộm trả lại.

Động tác nhỏ lớn như vậy, còn tưởng rằng người khác không nhìn thấy phải không?

Doãn Tĩnh:……

“Nhiệm vụ cấp SS không đơn giản, nghe nói lần này là muốn tiêu diệt một cái động trùng. Trước đó nó là nhiệm vụ cấp S, nhưng sau khi mấy tiểu đội lính gác cấp S đi qua, không có một người trở về, mới được thăng cấp lên thành nhiệm vụ cấp SS.”

Doãn Tĩnh đem tin tức chính mình nghe được nói cho Lục Nhưỡng.

Xem ra động trùng này không phải là động trùng bình thường.

Ngoại trừ lính gác, Trùng tộc trong động trùng thực lực cũng phân lớn nhỏ.

Bởi vì chúng nó có được tinh thần thể giống nhân loại, cho nên lính gác có kinh nghiệm cũng sẽ tiến hành phân chia với Trùng tộc.

Tỷ như Trùng tộc cấp S và Trùng tộc cấp SS.

Boss động trùng lần này cấp bậc hẳn là thuộc về cấp SS.

Hai lính gác cấp S đi tấn công một cái Trùng tộc cấp SS thật sự là có chút quá mức miễn cưỡng. Doãn Tĩnh suy nghĩ lại, vẫn quyết định lại cùng Lục Nhưỡng xác nhận một chút.

Nam nhân thong thả ung dung buông chiếc đũa trong tay, sau đó ưu nhã lau miệng một chút, “va chạm với đối thủ mạnh, mới có thể tấn chức thực lực của chính mình.”

Doãn Tĩnh sửng sốt, không nghĩ tới Lục Nhưỡng nhìn giống ‘quân tử như ngọc’ lại có thể cũng sẽ có ý tưởng như vậy.

Đây kỳ thật cũng là suy nghĩ của Doãn Tĩnh.

Doãn Tĩnh không phải là người có tính cách vừa lòng với hiện trạng, cô biết, nếu chính mình vẫn luôn là lính gác cấp S, ở trong thế giới cá lớn nuốt cá bé như vậy là vô pháp sinh tồn. Quan trọng nhất chính là, cô còn có chuyện càng quan trọng hơn phải làm, cần phải tăng lên thực lực của chính mình.

Đây là lý do vì sao một lính gác cấp S như cô lại muốn mạo hiểm tiếp nhận nhiệm vụ cấp SS.