Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh

Chương 50

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit + Beta: Vịt

Internet nổ tung, Daniel Roth lên hot search, chỉ dựa vào một bức ảnh truyền thông.

"Nhan trị này, tui chết."

"Thảo nào vẫn luôn không có ảnh, người đàn ông như vậy lắc lư trước tui nói gì tui cũng đáp ứng!"

"Huhuhu, xin hỏi đầu tư Roth tuyển dụng chức vị gì, tui nghiên cứu sinh tài chính kinh tế 985, 211 có thể tới làm không?"

"Nhìn Daniel Roth này lại nhìn " "Daniel Roth" của Tô Vong, trời, thật là lên mặt trăng đυ.ng phải đồ sứ không biết liêm sỉ, thảo nào nhân dân Anh quốc cười đến vui vẻ như vậy."

"Tui cười cũng rất vui ha ha ha ha! Tô Vong trước khi chết còn có thể nhận được ưu ái của cao phú soái quốc tế, chết cũng không tiếc."

"Chờ chút, plot quen thuộc này, tổng tài của nước láng giềng cả đêm trở về nước chỉ vì một chàng trai bịa đặt có liên quan đến hắn, hắn thề phải hành hạ cậu ta, làm cậu ta khóc, yêu, yêu cậu ta?!"

"...... Tỉnh lại đê, đây là tố tụng tư pháp nghiêm túc, Tô Vong và Daniel đặt ngang hàng, chọc người ta buồn ói sinh lý à."

Thảo luận về Daniel Roth, còn nhiều hơn MG bị khởi tố, chỉ một bức ảnh mà thôi, đã câu ra nhan khống của mọi người, dẫn tới tất cả group chat đều đang "A a a, mau nhìn người đàn ông này, anh ấy thật đẹp"!

Daniel Roth quả thật rất đẹp, tóc vàng mắt xanh trong ảo tưởng của đại chúng, trên người hắn hoàn toàn lộ ra một loại khí chất vương tử cao quý, vóc người hắn cao to, thân thể ẩn giấu dưới tây trang đẹp đẽ, chống vải vóc ra đường cong lưu loát, chỉ một bức ảnh cũng có thể cảm nhận được tầm mắt nguy hiểm của dã thú.

Đây tuyệt đối chỉ có thể là người đàn ông, sẽ không có ai dám can đảm dùng "Chẳng ai dám tranh cãi sống mái" để hình dung.

Cho dù mọi người quỳ nhan thần, cũng sẽ dè dặt không chạm vào ranh giới cuối cùng.

Dù sao, Tô Vong chính là gián điệp nhiều lần thăm dò, mới sẽ rơi vào kết quả như vậy, bọn họ cũng không muốn tránh khỏi thanh tẩy của fans tà giáo, lại bị đầu tư Roth đâm đơn kiện lên công đường.

(Đứa nào re-up là chó)

《Tôi không muốn đi làm》hôm nay chỉ có phần diễn của Kiều Khiết Khê, quá trình quay Sầm Gia Hạo sau khi hoán đổi linh hồn, có chút kéo dài lại hạn chế.

Cũng may ảnh hậu nhẫn nhịn mệt nhọc, mỗi một động tác đều hoàn thành rất tốt, sau mỗi lần pass, Văn Hạc Sơn, Hàn Huấn và các staff, xem cảnh trong màn hình, xác định có cần quay lại không.

Kiều Khiết Khê ở phim trường nghỉ ngơi, trợ lý nhận được bát quái mới nào đó đều sẽ chia sẻ với cô.

Chia sẻ chia sẻ, lại biến thành thời gian nghỉ ngơi tụ tập tán dóc, đề tài xoay quanh sự kiện Tô Vong đυ.ng đồ sứ hot nhất, nhưng bọn họ lười nói Tô Vong, chỉ muốn nói về Daniel Roth.

Người đàn ông nhan trị xuất chúng trẻ tuổi, ai không thích?

Thậm chí có người đến hỏi, ảnh hậu Kiều thường xuyên ở nước ngoài, có từng gặp tập đoàn tài chính Aylov khí phách ngút trời trong truyền thuyết không.

Kiều Khiết Khê cười đến thoải mái, nói: "Tôi chỉ là một minh tinh nhỏ, sao có thể gặp được người của tập đoàn tài chính Aylov chứ."

Staff có chút nản lòng, ngay cả Kiều Khiết Khê cũng chưa từng tiếp xúc Aylov, muốn biết bát quái hào môn này càng không thể.

Nhưng mà, Kiều Khiết Khê nhìn ảnh Daniel Roth, không ai sẽ quên mỹ nhân từng gặp, cô đương nhiên có thể từ khuôn mặt này tìm ra rung động đã từng.

Cô nói: "Tôi nhưng đã từng gặp Emma Roth."

Một câu nói ngắn ngủi, dẫn đến tiếng la hét hưng phấn của staff, tất cả đều vây quanh bên cạnh ảnh hậu, chờ nghe chuyện về Emma Roth.

Kiều Khiết Khê thấy bọn họ kích động như thế, bất đắc dĩ nói: "Tôi không quá xác định. Chỉ là có một lần tôi đến Nhà hát Hoàng gia Anh, vừa đi được nửa thảm đỏ, bỗng nhiên các truyền thông đều ngừng ánh đèn, lúc ấy tôi lúng túng lắm luôn, tôi còn tưởng bọn họ không nhận ra tôi, cho nên không chụp.

Nói đến lúng túng của mình, Kiều Khiết Khê giống như nói đùa cười ra tiếng.

Cô nói: "Kết quả là có chiếc xe sang có in huy hiệu, chính là huy hiệu trên chiếc máy bay này, tất cả truyền thông tự giác dừng quay chụp. Sau đó bảo tiêu đi lên trực tiếp cản truyền thông hai bên, chỉ chừa lại thảm đỏ hướng về phía rạp hát. Lúc ấy tôi sợ ngu luôn, còn tưởng người đến là liên hệ thế nào với hoàng gia Anh, đầy trong đầu nhớ lại lễ nghi đã học, nhưng căn bản không nhớ ra, cứ đứng ngu trên thảm đỏ. May mà truyền thông không thể chụp hình, nếu không ảnh của tôi nhất định rất ngu. Lúc đó bảo tiêu đến mời tôi rời khỏi thảm đỏ, nhưng tôi lại bị người gọi lại."

Đó là một mỹ nhân tóc nâu thoạt nhìn rất trẻ, cô ấy mặc một chiếc váy dự tiệc màu lam nhạt, nhưng ánh mắt cô ấy còn xanh hơn cả váy, Kiều Khiết Khê vĩnh viễn không thể nào quên được, giọng nói ôn nhu nhưng nghiêm nghị của cô nói với bảo tiêu: Xin hãy để nữ sĩ này đi trước.

Kiều Khiết Khê không cách nào hình dung vẻ ngoài của cô, cô có mái tóc dài màu nâu sẫm, một đôi mắt xanh thẳm đến trong suốt, đẹp hơi tất cả ngôi sao mỹ nữ mà Kiều Khiết Khê từng gặp ở nước ngoài.

Vẻ đẹp của cô không chỉ là bề ngoài, mà là khí chất cả người sống trong nhung lụa, đón nhận giáo dục tốt đẹp, rất giống với Daniel Roth trong ảnh.

Cô ấy chỉ mỉm cười nhàn nhạt, Kiều Khiết Khê đã suýt nữa đỏ mặt.

Cô ấy nói — Tôi xin lỗi về sự vô lễ của các bảo vệ đối với cô, hi vọng cô có thể trải qua một đêm vui vẻ ở nhà hát.

Kiều Khiết Khê đầy khen ngợi với cô ấy, nói: "Mặc dù cô ấy để tôi đi trước, nhưng oh my god, tôi hoàn toàn đứng ngu ở đó luôn, cuối cùng vẫn là bạn trai cô ấy cười nói, chắc là nữ sĩ này hi vọng chúng ta có thể sóng vai đi, tôi mới vội vàng vào sân."

"Bạn trai?!" Tâm bát quái của staff cháy hừng hực, "Là Daniel Roth, hay là người của tập đoàn tài chính Aylov?"

"Không phải......" Kiều Khiết Khê nhớ lại, bởi vì Emma Roth chiếm cứ tất cả lực chú ý của cô, cũng không có ấn tượng lắm với người bên cạnh đại mỹ nhân, nhưng cô tin chắc một điểm —

"Đứng bên cạnh cô ấy chính là một người Hoa, tóc đen, không giống người của tập đoàn tài chính Aylov, càng không phải Daniel Roth."

Ngay cả truyền thông cũng biết không thể chụp hình mỹ nhân thần bí, nhất thời gợi lên hứng thú thảo luận của staff.

"Hèn gì tìm khắp không được ảnh của Emma Roth, trời ạ, đây là nữ chính Marry Su đẳng cấp thế giới."

"Đúng rồi đúng rồi, ảnh hậu Kiều, Emma Roth và Daniel Roth ngoại hình giống nhau không?"

Kiều Khiết Khê gật gật đầu, "Rất giống, ngoại trừ màu tóc khác nhau, ánh mắt bọn họ quả thực giống nhau như đúc."

Staff phát ra một trận sói tru, Daniel Roth đã đẹp đến vậy, Emma Roth sẽ đẹp thế nào.

Mọi người mồm năm miệng mười, bắt đầu suy đoán câu chuyện của phu nhân hào môn, một mỹ nhân xinh đẹp động lòng người nhận được mọi sủng ái con trai còn đẹp như vậy, quan hệ thân thiết với tập đoàn tài chính hào môn nước Anh, đi ra ngoài là có xe riêng của tập đoàn tài chính Aylov, hơn nữa đặc biệt cho bảo tiêu dẹp sân.

Một người nhận mọi sủng ái như vậy, tay nắm tay với bạn trai xem ca kịch buổi tối?!

Bọn họ có thể xác định duy nhất chính là, các quý công tử của tập đoàn tài chính Aylov ai cũng tóc vàng, màu tóc đen không phải nhuộm chính là con lai.

"Tại không tôi hâm mộ không phải Emma Roth, tôi hâm mộ chính là chàng trai kia á á á!"

Mọi người đều khuynh đảo vì nhan trị của Daniel Roth, ngay cả Văn Hạc Sơn cũng cười haha xem ảnh, nói: "Bạn nhỏ này quả nhiên là tuấn tú lịch sự."

Tràn đầy tán dương.

Chỉ có Hàn Huấn tỏ vẻ lạnh nhạt, mặt không biểu tình nghe bọn họ khen.

Cậu đoán, đại soái ca tóc vàng mắt xanh này chắc là diễn viên Từ Tư Miểu tìm đâu ra được, chỉ vì ra tòa xem vẻ mặt của Tô Vong hoặc là giải trí MG.

Nhưng, cậu nghĩ quá đơn giản rồi.

(Bản dịch chỉ được đăng tại s1apihd.com humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)

Lúc Hàn Huấn về đến nhà, phát hiện cổng mở lớn, bảo tiêu ở cửa đều là người nước ngoài, nhất thời ý thức được không tầm thường.

Cậu bước chậm lại, tốc độ vào nhà cũng trở nên rất chậm, nếu như bảo tiêu môn thần hai bên nói không được vào, Hàn Huấn tuyệt đối lập tức xoay người lái xe xuống núi ở khách sạn.

Kết quả, không ai cản cậu.

Hàn Huấn đi vào phòng khách, liền có thể nhìn thấy trên chiếc sofa thường ngày ngồi chết dí ở đó, một người xa lạ ngồi.

Tóc vàng, lông mi dài, sống mũi cao thẳng đôi môi bạc tình, hắn nhìn thẳng vào hai mắt Hàn Huấn, xanh thẳm như đại dương, bên trong đóng băng sương lạnh trăm năm.

Mặc dù tướng mạo người đàn ông tây hóa, nhưng khí chất của hắn rất giống với Từ Tư Miểu, đương nhiên, là Từ Tư Miểu ngậm miệng không cười nghiêm túc đứng đắn.

Hắn nói: "Anh chính là Hàn Huấn?"

Tiếng Anh chính gốc, ngữ khí vô cùng ngạo mạn.

Tiếng Anh của Hàn Huấn rất tốt, nhưng cậu chỉ đứng đó, nhìn từ nét mặt căn bản không biết cậu có nghe hiểu hay không.

Nhưng, người đàn ông tóc vàng không quan tâm.

Hắn tùy ý đặt tài liệu trong tay lên bàn, đứng dậy, khẽ nhếch cằm nói: "Theo như tôi biết, anh ngoài viết mấy kịch bản nhàm chán, vô công rồi nghề. Không có ngoại hình, không có tiền, tôi không biết anh ấy tại sao lại trầm mê anh, không chịu về nhà. Người như anh, sao có thể xứng đôi với anh ấy."

Hàn Huấn mặt không biểu tình, luôn cảm thấy màn này vô cùng quen thuộc.

Người đàn ông lại giọng điệu chậm rãi mà khinh thường, tiếp tục dùng tiếng Anh hỏi: "Xin lỗi, quên hỏi, anh nghe hiểu không?"

"Ừ." Hàn Huấn gật gật đầu, nghe hắn nói tiếp.

"Nghe hiểu vậy thì tốt." Hai tay người đàn ông đút túi quần, trong ánh mắt tràn đầy uy hϊếp và khinh thường, "Loại người tham tiền như anh, muốn bao nhiêu tiền mới bằng lòng rời khỏi anh ấy?"

Ha! Hàn Huấn nghĩ ra.

Motif quen thuộc này, máu chó nhiệt tình này, thái độ người này chẳng những không có làm nhục đến cậu, ngược lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ mãnh liệt sửa kịch bản của Hàn Huấn.

Đúng rồi, cậu vẫn chưa viết mẹ Sầm Gia Hạo dùng thủ đoạn vả mặt này với con mình đó.

Sầm Gia Hạo ở trong cơ thể của An Dật nghèo cùng quẫn, ngay cả Maserati cũng không ngồi nổi, gặp phải cục diện "cầm tiền rời đi" máu chó này, tuyệt đối sẽ vô cùng muốn có tiền có tiền lại cám ơn mẹ ruột đã đưa tiền, sau đó công phu sư tử ngoạm.

Hàn Huấn đã hoàn toàn tiến vào mode kịch bản, quyết định nồng nhiệt trong ánh mắt thử ngay tại hiện trường.

Tiếng Anh của cậu không tệ, mở miệng nói: "Vậy cậu cho tôi 1 triệu, không nhận tiền mặt và chi phiếu, cũng không cần phần mềm thứ ba kiểu Wechat Pay. Không nhận các loại hiện vật có giá trị bởi vì sang tên rất phiền phức, trực tiếp chuyển khoản thẻ ngân hàng đi, tôi có thể chờ, nhưng mỗi ngày thu thêm 3% lãi, lúc nào đến tài khoản tôi đi lúc đó."

Yêu cầu đề ra vô cùng cặn kẽ, còn dám chọn ba lấy bốn.

Người đàn ông sôi gan, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thằng oắt được voi đòi tiên anh biết mình đang nói chuyện với ai không?"

"Em biết em đang nói chuyện với ai không, Rex." Tiếng Từ Tư Miểu từ ngoài cửa truyền đến, anh biết được Rex đến biệt thự, liền đi ô tô từ công ty về.

Vừa tới, đã nghe thấy trực tiếp hiện trường dùng tiền đuổi người.

Anh vẫn còn sung sướиɠ muốn nghe tên biên kịch nhỏ không lỡ rời xa anh, tiền cũng không mua được tình cảm, kết quả 1 triệu đã bán anh đi, Từ Tư Miểu tức lắm luôn được chứ.

Từ Tư Miểu cáu giận, đi vào trước tiên cho Hàn Huấn một ánh mắt của kim chủ.

Hàn Huấn khơi lông mày, tỏ vẻ vô tội.

Mạnh miệng mà thôi, người này vậy mà không dùng tiền vả mặt cậu, còn giận? Thế này không hào môn.

Rex nhìn hỗ động của bọn họ, dùng tiếng Anh gào thét: "Daniel, anh nghe đó, anh ta 1 triệu là không cần anh nữa rồi!"

Từ Tư Miểu gõ gõ, quả thực trả giá hơi rẻ, may mà Hàn Huấn không phải tặng không.

Anh dùng tiếng Trung nói: "Rex, đây là Trung Quốc, nói tiếng Trung."

Ánh mắt lạnh nhạt của Rex xuất hiện chút tủi thân, bướng bỉnh nhìn Từ Tư Miểu.

Hồi lâu, lửa giận của hắn tiếp tục bùng cháy, đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm Hàn Huấn, tức giận dùng tiếng Trung nói: "Đây chính là dân làng! Ngu dân! Người nhà quê!"

À, tiếng Trung còn rất tiêu chuẩn.

Chỉ có thể người nhà quê để diễn tả chán ghét với mình, Hàn Huấn tràn đầy đồng tình với lượng từ ngữ của Rex.

Thôi vậy, không thể yêu cầu quá cao với người nước ngoài, dựa vào mấy từ này, đặt vào trên mạng sẽ dẫn đến một trận sói hú hưng phấn của dân mạng.

Từ Tư Miểu nghe xong cau mày, nghiêm túc nói: "Gia giáo của nhà chúng ta là để em nói lời như vậy với người lần đầu gặp mặt sao?"

Đôi môi mỏng của Rex mím lại, hàng mi thanh tú cau chặt khó có thể tin nhìn chằm chằm Từ Tư Miểu.

Lúc xác nhận Từ Tư Miểu không có khả năng nhượng bộ, cằm Rex giương lên, ánh mắt hung ác duỗi tay phải ra với Hàn Huấn.

Hàn Huấn:?

Hắn nghiến răng nghiến lợi dùng tiếng Trung nói: "Chào Hàn Huấn, lần đầu gặp mặt."

Hàn Huấn suýt nữa cười ra tiếng, đưa tay bắt lại, nói: "Chào Rex, lần đầu gặp mặt."

Kết thúc bắt tay có lệ, Rex lập tức rút tay về, còn lấy một tấm khăn tay ra cẩn thận lau tay phải, giống như bàn tay Hàn Huấn dính vi khuẩn vậy.

Tiếng Trung chuẩn của hắn, giọng điệu lạnh lùng, cao ngạo nói: "Tôi cho phép anh gọi tên tôi à?"

"Ừ, cũng đúng," Từ Tư Miểu gật gật đầu, rất không nể tình nói, "Hàn Huấn cậu đừng thân mật với nó như vậy, tôi không thích. Cậu gọi nó là Aylov là được. Rex Aylov, em trai tôi, nó tính trẻ con, ở Anh hoành hành quen, mọi người đều cho nó mặt mũi. Nhưng cậu không cần cho nó mặt mũi, nên chơi với nó thế nào thì chơi thế đấy, làm cho khóc tính là của tôi."

Anh quá hiểu Hàn Huấn, hai người cùng cãi nhau, chắc là cuối cùng tức khóc nhất định là đồ mít ướt Rex.

"Anh!" Rex khó có thể tin nhìn Từ Tư Miểu, kể từ khi anh ấy về, mỗi một câu đều đứng về phía tên Hàn Huấn.

Ở trong mắt hắn, Hàn Huấn không đúng tý nào, thằng cha này không có tiền không giỏi còn không có sắc đẹp, đừng nói so với mình, ngay cả so với Từ Tư Miểu cũng kém xa!

Rex có bộ lọc của em trai tốt, hoàn toàn khinh thường nhan trị khiến người ta ghen tị của Hàn Huấn, ở trong lòng hắn, chỉ có một suy nghĩ — đuổi Hàn Huấn, trả lại anh hắn!

Xem ra thằng em trai cao to, đã bị chiều hư.

Bên trong hắn vẫn là một đứa trẻ muốn làm gì thì làm, cho rằng tiền có thể giải quyết tất cả, căn bản chưa trưởng thành.

Trong lòng Từ Tư Miểu hiểu suy nghĩ của hắn, nói: "Chuyện của anh với Hàn Huấn, em không được hỏi tùy tiện, đây là chuyện riêng hiểu chưa. Trẻ con nên đi theo ngài Aylov học hành cho tốt làm thế nào tiếp quản tập đoàn tài chính, mà không phải lén chạy đến Trung Quốc, còn giả tên của anh, để lại ảnh."

Dựa theo tính của Adrian, chắc là Rex rất nhanh đã phải về nhà chịu phạt.

Rex cười ngạo mạn, nói: "Chuyện riêng? Tin tức người khác giả tên anh đã truyền đến Anh rồi, em mạo tên anh một chút cho dù truyền đến Anh thì sao? Chúng ta là anh em ruột. Khởi tố lần này của đầu tư Roth em nhất định đích thân ra mặt, cho Tô gì đấy một bài học, bọn họ vậy mà dám tìm tên đàn ông xấu như vậy nói là anh, đây là kɧıêυ ҡɧí©ɧ và xỉ nhục đối với tập đoàn tài chính Aylov!"

Hắn mang danh nghĩ tập đoàn tài chính Aylov ra, khiến đề tài trở nên nặng nề hơn rất nhiều.

Từ Tư Miểu chỉ là muốn sống yên bình, loại vai nhỏ như Tô Vong và giải trí MG, giao cho đoàn luật sư hoặc là các quản lý đi xử lý là được, anh căn bản không có ý định ra mặt.

Kết quả Rex cao điệu nhập cảnh, để lại ảnh và tuyên bố, trực tiếp gửi chiến thư cho Tô Vong và giải trí MG, không chỉ muốn gϊếŧ chết thằng cha cả gan bịa đặt này, còn muốn cảnh cáo tất cả người có suy nghĩ với Daniel Roth, anh không phải dễ chọc vào.

"Thật ra......" Từ Tư Miểu tiêu sái vuốt vuốt tóc mái, "Người này không có liên quan đến Tô Vong, hắn là anh tìm đến đặc biệt dẫn Tô Vong mắc câu, để giải trí MG yên tâm đăng tin độc quyền, yên tâm lăng xê, yên tâm hưởng thụ cuồng hoan cuối cùng trước khi chết, sau đó sẽ một mồi lửa thiêu hủy."

Hàn Huấn: Quả nhiên.

Tô Vong bịa đặt, biến thành Từ Tư Miểu bố trí.

Tính chất nhất thời trở nên khác biệt, sắc mặt Rex cũng rất không vui, giơ một ngón tay lên chỉ về phía Hàn Huấn bên cạnh xem cuộc vui, tức tối nói: "Anh lại là vì anh ta?!"

"Cái đó......"

Từ Tư Miểu cười đến giảo hoạt, Hàn Huấn có dự cảm không rõ.

"Ai bảo anh yêu cậu ấy chứ, yêu cậu ấy sẽ vì cậu ấy vượt mọi chông gai cưng chiều đến cùng."

...... Quả nhiên x2.

Rex giận tím mặt, trực tiếp nã pháo vào Hàn Huấn, "Tự anh không biết chừng mực, thông đồng với Tô gì đó, dẫn đến rối loạn hết cả lên, còn phải Daniel đến thu dọn cục diện rối rắm giúp anh?! Anh còn là đàn ông sao!"

Hàn Huấn:...... Nghe sao kỳ vậy?

Cậu giơ tay ra hiệu, nói: "Tôi có thể giải thích."

Rex tức giận giơ cánh tay lên ôm ngực, bệ vệ lớn lối nói: "Anh giải thích!"

Nhưng Rex không đợi được giải thích, đã hôn mê.

"Ok, Steve!" Từ Tư Miểu đỡ Rex té xỉu, gọi bảo tiêu của hắn vào, "Đưa nó lên chuyên cơ, trong đêm về Anh, dược hiệu kéo dài 5 tiếng, đủ cho các cậu xuất cảnh."

Bảo tiêu nhận lấy Rex, thuần thục kéo ra bên ngoài, xem ra làm việc này, không phải lần đầu tiên.

Hàn Huấn chứng kiến Từ Tư Miểu nhanh chóng đốn ngã thân thủ mạnh mẽ của em trai mình, giải thích đã chuẩn bị xong không có đất dụng võ, liền đưa mắt nhìn theo Rex vô tội huynh khống cấp độ nặng rời đi.

Đoàn xe của Rex rốt cục lái đi, Từ Tư Miểu thần thanh khí sảng nói: "Được rồi, phiền toái đã giải quyết, tối nay chúng ta ăn gì? Teppanyaki sao?"

(Teppanyaki là phong cách ẩm thực từ thời Thế chiến II, thường dùng một vỉ gang, sắt hoặc thép để nấu)

Hàn Huấn:......

Lúc này trong đầu chỉ nghĩ đến teppanyaki, cậu có chút muốn thiêu Từ Tư Miểu.

Từ tổng muốn ăn cái gì, đầu bếp hưởng ứng cực nhanh.

Bọn họ ở phòng ăn vây quanh tấm sắc vừa mới nhấc lên, vừa ăn vừa nói chuyện.

Từ Tư Miểu nói: "Rex là con trai của mẹ tôi và Adrian, bé hơn tôi 5 tuổi, tôi hồi 11 tuổi đến Anh, nó chỉ là một tiểu thiên tài tính cách không thú vị lại ngạo mạn. Lớn lên giống y mẹ tôi, nhưng tính cách hoàn toàn di truyền gia tộc Aylov độc tài, bé vậy đã dám ra lệnh tôi, cho nên vừa gặp mặt tôi đã đánh nó một trận.

Tuổi thơ của Từ Tư Miểu và Rex, quả thực là lịch sử đầy máu và nước mắt của Từ tổng khi nam bá nam.

Nhãi con 11 tuổi, đối với hổ con 5 tuổi mà nói, quả thực là kẻ địch mạnh. Người bên cạnh Rex ai mà không khách khí với hắn, một mực cung kính, nhưng người anh trai tóc đen này, vừa đến đã nắm đấm chào hỏi, đánh cho hắn phục.

"Thằng quỷ sứ tí xíu Rex, tiếng Trung không học được mấy, đã dám tìm đến trước mặt tôi nói tôi là nông dân. Mặc dù tôi không phải, nhưng tôi không thể để thằng quỷ tây vũ nhục quần chúng nhân dân lao động, hồi đó tiếng Anh của tôi còn rất tệ, không cãi lại nó được, nó cứ đôm đốp đôm đốp nói một đống, tôi đoán nhất định là chửi người, cho nên lại ra tay, ít nói nhảm."

Hàn Huấn: Quỷ bướng.

"Nó nhát gan vô cùng luôn, không dám tố cáo, sợ Adrian nói nó không có bản lĩnh, đành phải tìm gia sư dạy nó cách đánh nhau. Giáo viên sau khi biết nó muốn làm gì, lập tức nói với mẹ tôi, sau đó...... hai chúng tôi đều chịu một trận gia pháp, từ đó đàng hoàng, bình an vô sự."

Hàn Huấn: Vẫn may nữ sĩ Emma Roth là một người sáng suốt.

"Sau đó tôi thấy nó đáng thương, lại còn ngu, liền khoan hồng độ lượng tha thứ cho nó, dạy nó nói tiếng Trung, dạy nó đánh nhau, dạy nó làm thế nào đối phó với mấy tiểu nhân lòng dạ khó lường kia. Rex cái gì cũng không giỏi, chính là học hành nhanh, không biết từ lúc nào, càng ngày càng dính tôi, cho dù tôi đến Trung Quốc, nó cũng suốt ngày giục tôi về. Cậu nói, nó còn không cả gọi tôi là anh, không có chút tôn trong với tôi, cái gì cũng muốn qua được tôi, đó tính là em trai sao?"

Hàn Huấn đã có thể đủ tưởng tượng ra tuổi thơ thê lương của Rex.

Tiểu thiếu gia nhà giàu được cưng chiều độc nhất, bỗng nhiên nhiều thêm một thằng anh trai màu tóc ngoại hình không giống, gặp mặt đã đánh hắn, sau đó vừa đánh vừa cho kẹo ăn, tiểu thiếu gia tốt đẹp dưỡng thành tính cách chỉ nghe theo anh trai như bây giờ, Từ Tư Miểu không thể không kể công.

Từ Tư Miểu hại người không biết mệt mỏi, không có chút ý tứ hối cải, ăn teppanyaki nói: "Nó làm việc hơi cực đoan, cậu không nên trách nó, đừng thấy Rex như vậy, bụng dạ rất mềm, hoàn toàn di truyền mẹ tôi. Hơn nữa, nó rất nghe lời tôi."

Trong ánh mắt Hàn Huấn tràn đầy không tin, mắt liếc qua hỏi: "Nó nếu thật sự nghe lời anh, anh còn dùng thuốc khiến người hôn mê đóng gói đưa về Anh?"

"Thật đó!" Từ Tư Miểu nói, "Nhưng mà khuyên nó về nước quá phiền phức, có cách xử lý đơn giản tôi sao lại không cần? Cậu nếu có ý kiến về nó thì nói với tôi, tôi nhất định khiến nó sửa."

"...... Vậy anh bảo cậu ta ít xem phim truyền hình bá đạo tổng tài lại đi."

Dùng lời thoại máu chó nện người, cậu bây giờ nghĩ đến cũng cảm thấy sau lưng ngứa ngáy, rất thích hợp ghi vào《Tôi không muốn đi làm》, bày ra cho khán giả màn chơi khăm đáng yêu tất cả đều phải cười.

Nhưng mà, thiếu gia nhà giàu Anh, sao lại đam mê loại bridge plot (*) này.

(Bridge plot chỉ những tình tiết kinh điển thường xuất hiện trong phim hoặc truyện, ví dụ như ngày xưa phim Hàn thường có tình tiết nữ/nam chính chảy máu cam, bị bệnh máu trắng gì gì đấy =)))

Giọng điệu bàn điều kiện của Rex, cực kỳ ngạo mạn vô lễ giống...... mẹ chồng ác độc ngạo mạn vô lễ, nói như rồng leo, làm như mèo mửa, lòng dạ gian ác, dùng tiền đuổi người trong phim tổng tài.

====================

Sau bao nhiêu tháng ngày thì tui mới lết được 1/3 bộ này T_T còn 2/3 nữa vẫn đang chờ chúng ta:((((