Edit + Beta: Vịt
****Ui mấy hôm nay tui bận chấm bài cho hsinh nên tiến độ edit cứ bị chậm ý. Edit chương này mấy hôm rồi hôm nay tui mới đăng được:((((
Nam chính:
Sầm Gia Hạo, du lịch bụi hoa, phú nhị đại phóng đãng không kềm chế được, mục tiêu cuộc sống là nằm tiêu tiền sống qua ngày, đeo danh hiệu không làm việc, đi làm là cái quái gì, chỉ có đũy nghèo khổ mới đi làm.
Nữ chính:
An Dật, làm việc nghiêm túc kính nghiệp, tộc đi làm đầu óc buôn bán xuất chúng, đi làm là lý tưởng, là tín ngưỡng, là cách duy nhất thăng hoa tâm hồn mình, một ngày không đi làm cả người không thoải mái.
Sau đó, linh hồn bọn họ hoán đổi.
Một phú nhị đại sống an nhàn sung sướиɠ không muốn đi làm, linh hồn tiến vào trong thân thể nữ chính nhiệt tình với công việc, bạn nói hắn là nam chính, hắn chính là nam chính, bạn nói cô ấy là nữ chính, cô ấy chính là nữ chính, mọi người đều vui.
Hàn Huấn bế quan một tháng, cấp tốc viết bản thảo.
Ban đầu cậu đã hạ quyết tâm muốn viết một bộ phim tình cảm đầy máu chó, motif, thật sự hạ tay, càng không thể cứu vãn.
Hơn nữa, ôm cảm tạ đối với Từ Tư Miểu, cậu viết nam chính tiến vào thân thể nữ chính đến là VÔ, CÙNG, ĐÁNG, YÊU!
"Nam chính mà anh muốn." Hàn Huấn tự tin đưa bản thảo cho Từ Tư Miểu, "Mặc dù chỉ là bản nháp đầu, nhưng tính tình tiết, tính thú vị tuyệt đối đủ."
Từ Tư Miểu nhận lấy kịch bản, lập tức lật xem.
Nam chính là phú nhị đại, tướng mạo anh tuấn đẹp trai, vung tiền như rác, hào sảng bậc nhất thế giới với bạn gái, thậm chí còn có một vị hôn thê ôn nhu hiền thục hiểu lòng người!
Thiết lập này, vừa xem đã cực đỉnh.
Từ Tư Miểu chờ xem vị hôn thê này quỳ lấy lòng nam chính, nam chính liền hoàn đổi linh hồn với người ta.
Từ Tư Miểu:......
Hoán đổi linh hồn? Đổi giới tính?
Anh sau khi khó tin lật vài tờ, vừa vặn có thể nhìn thấy một đoạn dung tục mà Hàn Huấn cho là phóng khoáng.
Sầm Gia Hạo sau khi đổi thân thể 3 ngày liên tục không đi làm giúp An Dật, An Dật đã trên bờ bị đuổi việc.
Tức từ trong lòng, ác từ trong gan, An Dật câu lên ý cười hung ác, nói: Sầm tổng không muốn đúng không, vậy tôi cởi truồng chạy ra đường, dù sao cũng là đàn ông, bị nhìn sạch cũng sẽ không mất đi miếng thịt.
Sầm Gia Hạo: Cô tưởng chiêu này chỉ cô biết? Cô có tin tôi cởi ngay bây giờ không!
An Dật: An Dật tôi chạy lõa thể cũng chỉ là lên mạng thôi, không biết Sầm tổng chạy lõa thể là tin đầu đề tin tức hay là hot search Weibo.
Sầm Gia Hạo: Cô đợi đấy!
Xem kìa, Sầm Gia Hạo siêu cấp tự luyến trọng mặt mũi sụp đổ ôm cánh An Dật tràn đầy ngang ngược, cực kỳ không có cốt khí hô: Chị à, em sai rồi, ngày mai em đi làm liền, diễn thỏa đáng cho chị! Bỏ qua cho tấm thân như hoa như ngọc của em đi, em còn muốn làm người.
Từ Tư Miểu mặt trầm như nước xem tiếp, trong lòng nghĩ không thể cười được, thử dùng "Tui là nam chính, Hàn Huấn phá hủy hình tượng cao quý của tui" đè xuống ý cười, kết quả không thành công, nhìn thấy các loại chuyện thê thảm mà nam chính gặp phải, anh cười đến cực kỳ vui vẻ, rất không có lòng đồng tình.
Phim hoán đổi thân thể khác, toàn là đàn ông ở trong thân thể phụ nữ như cá gặp nước, phụ nữ bị ép đánh trả, sao ở chỗ Hàn Huấn, trực tiếp phản chiến đồng bào phái nữ, hành hạ Sầm Gia Hạo tới mức linh hồn mệt mỏi, hi vọng mình bụi bay khói tắt.
Hàn Huấn chỉ yên lặng nhìn Từ Tư Miểu ha ha ha, ha ha ha, ha ha ha, liền biết kịch bản này ok rồi.
Ngay cả chính chủ cũng không để ý mình ở trong phim bị hắc triệt để, phát ra nụ cười tự trong lòng, khán giả bình thường càng không cần nói, có thể sẽ cười ngất.
"Thế nào, Từ tổng?" Hàn Huấn hỏi.
Từ Tư Miểu câu nụ cười, "Bộ phim này của cậu là phim tình cảm quỷ quái gì, nữ chính chê nam chính đáng ghét, lại tiếc giang sơn thương mại mà mình gây dựng, mới cố ở bên nam chính nhỉ. Căn bản không lãng mạn."
Hàn Huấn bình tĩnh phản bác: "Nếu nói hai người cùng nhau trải qua sinh tử, trải nghiệm hoàn cảnh khó khăn và vùng vẫy của nhau, cuối cùng vì chung mục tiêu phấn đấu lựa chọn ở bên nhau, nếu không gọi là lãng mạn, trên đời này e là cũng không có từ lãng mạn."
Giải thích không tệ, hơn nữa nội dung phim quả thực rất thú vị, không thua gì《Hảo hán Lục Lâm》.
Từ Tư Miểu nhìn vào tài hoa của Hàn Huấn, lựa chọn tha thứ, cơ mà, anh vẫn kiêu ngạo đến không kiềm chế được, ngạo mạn nói: "Tôi tuyên bố trước, trình độ thưởng thức của tôi khá cao, tôi thích, đông đảo người xem không nhất định thích. Vạn nhất bọn họ chỉ thích hôn môi nắm tay lên giường thì sao. Cậu căn bản không có."
"Khán giả chân chính sẵn lòng đi vào rạp chiếu phim, anh cho rằng bọn họ quan tâm diễn viên chính có mấy bệnh hình thức này hay không?" Có thể viết ra kịch bản, sự tự tin của Hàn Huấn hoàn toàn trở lại.
Hai tay cậu ôm ngực, tràn đầy hiểu rõ và tín nhiệm đối với khán giả đáng yêu, nói: "Bọn họ chỉ để ý dưới lớp da xinh đẹp có thể phát hiện linh hồn thú vị hay không, hơn nữa ở trong linh hồn tìm được bóng dáng thuộc về mình."
"Xem phim tình cảm, ít nhiều người ta đều hi vọng, mình có thể gặp được trải nghiệm thú vị mà vui vẻ như vậy, chỉ cần có thể cảm thấy vui ở trong cuộc sống chung của nhân vật chính, khán giả liền sẽ thừa nhận tình yêu của bọn họ."
Có hình thức hay không, căn bản không quan trọng.
Hàn Huấn không hổ là biên kịch, từng đạo lý lớn, Từ Tư Miểu cũng nhịn không được đi theo mạch suy nghĩ của cậu.
Nguyện vọng sâu sắc "Không cần quá mệt mỏi quá phiền phức năng lực tốt nhất nằm ở trở thành người có tiền" sâu trong linh hồn của đông đảo nhân dân, cũng bảo cậu ghi vào trong kịch bản, nếu khán giả lại nhìn thấy nghiêm túc chấp nhất của nam chính (linh hồn nữ chính) trong phim này, thu lại bộ dáng phóng đãng lỗ mãng, không biết sẽ bị diễn viên mê hoặc thành bộ dạng gì.
Khả năng còn điên cuồng hơn "Đỗ Giang Lãng chồng tui".
"Tôi không nói lại cậu." Từ Tư Miểu cầm trên tay kịch bản này, không tìm ra một chút giằm, chỉ có thể nói, "Cậu có thể nhìn vào tôi với cậu từng yêu đương, trở thành nguồn linh cảm nam chính của cậu, không nên viết Sầm Gia Hạo ngu đến vậy được không."
Đường đường nam tử hán thiết huyết, mơ ước ngồi ăn rồi chờ chết, nằm tiêu tiền, vì mặt mũi tình nguyện ôm đùi nữ chính, quỳ xuống cầu xin tha thứ, luôn mồm gọi tỷ nhận đệ, bị những phụ nữ khác bắt nạt còn phải chờ nữ chính đến anh hùng cứu mỹ nhân, cũng quá hèn nhát!
"Hắn dù gì cũng là phú nhị đại, cậu viết cậu ta giống như tên ăn cơm mềm, fan thiếu nữ sẽ không thích, các cô ấy đều thích khí khái nam tử của nam chính nổ bùm."
Mặc dù cảnh cuối cùng của kịch bản, Sầm Gia Hạo rốt cục giống đàn ông, nhưng khoác bề ngoài của nữ chính, Từ Tư Miểu kiên quyết không thừa nhận đây coi như là đàn ông.
"Sầm Gia Hạo có linh hồn cảu An Dật, vừa vặn hoàn mỹ phù hợp với yêu cầu của các thiếu nữ." Hàn Huấn nói, "Tôi chỉ thích nữ chính dùng vẻ ngoài đẹp đẽ của nam chính, làm sống hắn thành bộ dạng một tổng tài lãnh ngạo."
Từ Tư Miểu cảm thấy, suy nghĩ của Hàn Huấn nhằm vào mình.
Chẳng lẽ anh quá khoan dung với Hàn Huấn, mới để cho Hàn Huấn sinh ra ý nghĩ đại nghịch bất đạo như vậy.
Xem ra, có vài người không thể quá cưng chiều.
Đuôi sẽ vểnh lên, vứt mặt không nhận người.
Không có cách nào thay đổi ý niệm của biên kịch cố chấp, Từ Tư Miểu chỉ có thể thối nhi cầu kì thứ, nói: "Cậu nếu thật sự viết như vậy, vậy tôi cự tuyệt thừa nhận tôi là nguyên mẫu."
Thằng cha hèn nhát đến mức người cười ra tiếng, tui sẽ không nói cho người khác biết.
Dù sao, anh cũng không định tuyên dương khắp nơi, giống như Francis Trần hồi đó, bị người nhìn ra nguyên mẫu, lúng túng trước chính là anh được chứ.
Từ Tư Miểu xoi mói nhiều lần với nam chính, cũng không thể không thừa nhận, đây là một bộ phim tình cảm hài đạt chuẩn, anh cũng có chút xíu xiu thích.
Anh hỏi: "Bộ phim này tên gì?"
"Tôi không muốn đi làm."
"Hả?"
"Phim tên là —《Tôi không muốn đi làm》."
Từ Tư Miểu:......
Trong nháy mắt anh nhớ lại bộ dạng ngu xuẩn mặt dày không muốn đi làm (thay An Dật) của Sầm Gia Hạo, hận không thể đưa tay bóp chết phú nhị đại không biết điều này.
Quả nhiên, Hàn Huấn nhằm vào tui.
Hàn Huấn cẩn thận chỉnh sửa bản thảo, cố gắng từng nội dung phim đều có thể thông thuận nối tiếp phát triển câu chuyện.
Vừa có thể bảo đảm sáng tạo câu chuyện của cậu, lại nghĩ đến bộ dạng Từ Tư Miểu tận tình đắp nặn nam chính, viết quả thực sung sướиɠ cả người, toàn thân thoải mái.
Phim tình cảm chuyển giới tính, thuộc về thể loại tiểu chúng, nhưng muốn viết ra cảm giác khác biệt, cực kỳ khảo nghiệm thực lực của biên kịch.
Nếu là phim phi nghiêm túc, hoàn toàn chạy theo phim hài, Hàn Huấn không ngại chơi lớn.
Biên kịch có tam bảo, tai nạn xe cộ, bệnh nan y, không chữa khỏi.
Từ xưa tình thâm không giữ được, chỉ có motif được lòng người.
Hàn Huấn muốn viết motif, hơn nữa, tốt nhất có thể để người ta nhìn thấy tóm tắt nội dung phim hết sức tầm thường, ấn mở ra xem thì hô mãi quá hay, tên phim viết lên tiếng lòng của cẩu đi làm, gào khóc rơi nước mắt toàn bộ do linh hồn của nam chính gánh chịu.
Mà nữ chính, chỉ dùng nghiêm túc đẹp trai cố gắng làm việc tranh đấu giành thiên hạ mê hoặc khán giả đến thần hồn điên đảo là đủ rồi.
Kịch bản của Hàn Huấn vừa viết xong, liền đưa cho phần lớn đạo diễn phim tình cảm trong giới.
Địa vị của cậu xưa đâu bằng nay, đạo diễn đều nguyện ý nhận kịch bản của cậu.
Nhưng, chữ to《Tôi không muốn đi làm》trên bìa, khiến người ta chùn bước.
"Xác định đây là kịch bản của thầy Hàn? Cậu ấy không phải viết truyện nhân văn sao, này, tên phim dở hơi gì đây, tình tiết cũ rích gì đây, gì đây...... **, đây là biên kịch thần tiên nào, cậu ấy sao lại viết điểm nhàm chán này đến là khôi hài như vậy chứ a ha ha ha ha!"
Các đạo diễn cầm được kịch bản, vừa lật ra đã thay đổi suy nghĩ ghét bỏ của mình, không hổ là biên kịch viết ra《Hảo hán Lục Lâm》, tỷ số rating không phải con số vô ích.
Bọn họ lập tức quyết định muốn quay, kết quả vừa hỏi, không chỉ 1-2 đạo diễn trong giới có cùng suy nghĩ với bọn họ.
Nhà làm phim Lưu Dã mà công ty Ảnh thị Angus ngự dụng, khách khí đáp lại từng cuộc điện thoại trưng cầu ý kiến, nói: "Đạo diễn đều là thầy Hàn quyết định, cho nên tôi sẽ chuyển đạt lời khen của ngài cho cậu ấy."
"Nên vậy, nên vậy." Đạo diễn đã quen nhìn sóng gió, hận không thể đích thân đưa card đến nhà, lại sợ mình làm ngược lại.
Biên kịch xuất sắc nhất giải Kim Hạc, có tư cách kiêu ngạo, huống chi bộ phim này đầy tướng bạo, quay ra không nói danh lợi song thu, ít nhất phòng vé không lo.
Phim hài gia đình, còn mang theo chút nguyên tố tình cảm thú vị, đoán chừng phòng vé có thể vượt qua《Trái tim mỹ vị》.
Ngày thứ 3 đưa kịch bản ra, Văn Hạc Sơn mời Hàn Huấn về nhà ăn cơm.
Đã lâu không gặp, thái độ Văn lão vẫn thân thiết, ông chỉ món ăn sắc hương vị đầy đủ đầy bàn: "Cháu đấy xa lạ với ta rồi. Lần trước ăn cơm đã cách nửa năm trước, đầu bếp nhà ta đã đổi 2 người, đến nếm thử xem, đây là Tiểu Tống làm."
Một bữa cơm, chỉ có hai người Văn Hạc Sơn và Hàn Huấn, đạo diễn Văn Hàng nhận kịch bản mới, đã đến tổ phim, thế cho nên món ăn trên bàn quá nhiều, hai người ăn lãng phí.
"Không lãng phí, ăn nhiều chút." Văn Hạc Sơn nhiệt tình gắp thức ăn cho cậu, "Hàng Hàng không ở nhà, đã lâu không ai ăn cơm với ta rồi, Tiểu Hàn cháu có thể đến ta rất vui. Kịch bản mới gần đây của cháu ta cũng đã xem, rất mới mẻ, mặc dù phim hoán đổi giới tính nam nữ có vài bộ, nhưng chỉ có bộ của cháu là nữ nhân tự cường."
Giới điện ảnh quen nam mạnh nữ yếu, phụ nữ giống như từ nhỏ nên được bảo vệ, giống như đóa hoa nhà kính hơi không chú ý liền sẽ chết non.
Nhưng Hàn Huấn không nghĩ như vậy, cậu nói: "Chấp nhất đối với nghề nghiệp, lòng háo thắng của phái nữ sẽ không kém hơn phái nam. Hơn nữa...... cháu cảm thấy phải ngày nay dáng vẻ phụ nữ cố gắng làm việc, hấp dẫn hơn nhiều so với cánh đàn ông đơn thuần tỏ ra ngầu giả bộ soái."
"Ừm, suy nghĩ không tệ, ta đồng ý điểm xuất phát này của cháu, cho nên vỏ bọc của Sầm Gia Hạo sau khi chứa linh hồn của An Dật, mới bung ra cố gắng chăm chỉ mà tuổi trẻ nên có, khiến người ta hoài niệm thanh xuân." Văn Hạc Sơn khoan thai cảm thán, cười hỏi, "Cháu xem, bộ phim này ông già có thể quay không?"
Hàn Huấn vội vàng đặt đũa xuống, thành khẩn nói: "Văn lão, thật ra cháu đã sớm có kịch bản hi vọng ngài có thể quay. Cháu có một bộ kịch bản tên là《Thần hôn tuyến bộ thủ》, nhưng tố tụng quyền ký tên vẫn chưa kết thúc, kịch bản này tồn tại tranh cãi, cho nên cháu cũng không thể không biết xấu hổ đưa cho ngài."
Thần hôn tuyến bộ thủ là một bộ kịch bản cảm xúc trọn vẹn, so với trái tim mỹ vị, tăng thêm một loại dày nặng của trời cao bao la.
Đó là một nhóm nhà thiên văn học vì thăm dò trời sao, đơn thuần vui vẻ với bóng đêm, bọn họ vì cái này dâng hiến cả cuộc đời, là không gian vũ trụ vượt xa địa cầu xanh thẳm, tồn tại mấy ngàn năm ánh sáng.
Ý cảnh sâu sắc, câu chuyện trong trẻo giống như ánh mắt nhà thiên văn học, phù hợp với phong cách của Văn lão, quay ra vừa cảm động vừa tùy tiện thoải mái, tràn đầy lãng mạn mà sinh viên nghệ thuật kết hợp sinh viên kỹ thuật ảo tưởng ra.
Nói tỉ mỉ thiết lập của câu chuyện này, Văn Hạc Sơn lâm vào trầm tư, đây đúng là đề tài mà ông am hiểu, truyện nhân văn, khoa học kỹ thuật, huyễn tưởng làm một thể, mỗi một điểm đều có sức hấp dẫn đặc biệt.
Ông thậm chí có thể dựa theo miêu tả của Hàn Huấn, tưởng tượng ra bầu trời sao mình sẽ quay ra thế nào.
Bầu trời đêm phải chân thực, không thêm bất kỳ trau chuốt nào, hàng vạn hàng nghìn ngôi sao chiếu rọi ánh sao cuộc sống yên lặng nhất này.
Nhưng mà, quá trình tố tụng quyền tác giả, đạo văn phức tạp, quá trình phân định khá dài, động vào là một năm rưỡi, nếu như số lượng kịch bản liên quan quá lớn, càng không biết kỳ hạn kéo dài tố tụng.
Thế là ông nói: "Tiểu Hàn, cháu đừng trách ta cậy già lên mặt, lúc trước cháu chê cảm giác ống kính của ta lộ cảm giác cổ hủ, khiến ta mấy ngày không ngủ được, xem từng bộ phim của mình, sống nhiều năm như vậy, ta lần đầu tiên cảm giác mình già rồi, cháu phải chịu trách nhiệm. Vì vậy, ta muốn quay《Tôi không muốn đi làm》, chứng minh mình căn bản không già."
Hàn Huấn vô cùng xấu hổ, cậu đâu nói Văn Hạc Sơn cổ hủ, rõ ràng nói là cảm giác lịch sử và nặng nề."
Cậu nói: "Văn lão, cháu sai rồi, cháu không có ý chê tuổi của ngài, chỉ là phong cách làm phim của mỗi đạo diễn khác nhau, nếu kịch bản cảm giác ống kính không cách nào đạt thành nhất trí, phim quay ra sẽ không hay. Hơn nữa phim hài này...... cháu cũng ngại mời ngài quay."
Một bộ phim tình cảm bỏng ngôi viết chỉ vì phòng vé, Hàn Huấn hoàn toàn áp sát góc độ máu chó, không định bỏ qua cho người xem.
Nếu Văn lão vì chứng minh mình không già, nhưng bởi vì bộ phim motif máu chó bị công kích, Hàn Huấn chính là chết một vạn lần cũng không được.
Đây nhưng là đạo diễn báu vật cấp quốc gia, đạo diễn toàn là hạng mục điện ảnh cấp quốc gia, tùy tiện ho một tiếng, diễn viên tuyến 1 cũng phải kinh hồn táng đảm.
Ông căn bản không cần nổi giận, hào quang và uy nghiêm cả người Văn Hạc Sơn, khiến tất cả diễn viên câm miệng ngoan ngoãn, không dám cãi lại.
Hàn Huấn nói chuyện không khách khí, trực tiếp tỏ rõ phong cách Văn Hạc Sơn không phù hợp với《Tôi không muốn đi làm》.
Văn Hạc Sơn không có ý tức giận, đứng lên ngoắc tay muốn dẫn Hàn Huấn rời tiệc, "Thứ phong cách này, cháu nói không tính, ta nói mới tính. Đi, ta cho cháu xem, phong cách quay gần đây của ta!"
Sau đó, Văn Hạc Sơn mở video phim ngắn đã upload trong máy tính ra, để Hàn Huấn tự xem.
Doudou, β trạm, youtube, video hài ký tên Sơn Hạc Tiểu Hỏa, tràn đầy khắp nơi.
Phim ngắn liên quan đến động vật, nhân vật, thực vật, côn trùng, kết hợp với phụ đề, lời thuyết minh thú vị, hoàn toàn giống một đoạn ngắn trong cuộc sống thảnh thơi, tiện tay dùng thủ pháp điện ảnh quay video, mang đến vui vẻ cho người xem.
Hàn Huấn xem mấy cái, liền cảm nhận được cảm giác thanh xuân nhảy nhót mãnh liệt, đây vậy mà là video do đạo diễn Văn Hạc Sơn cấp bắc đẩu làm, nói ra sẽ không ai tin!
Hình ảnh và nội dung đều là trình độ hạng nhất, từ ngữ lưu hành tuyệt đối là thanh niên mười mấy hai mươi tuổi.
"Đây chính là phong cách hiện tại của ta, thế nào? Ta học rất nhiều phim ngắn cợt nhả trên mạng."
Ngay cả phim ngắn cợt nhả cũng biết, Văn Hạc Sơn hoàn toàn không giống người già 60 tuổi.
Ông nói: "Ta không chờ được tố tụng xong, thời điểm này, ta không bằng quay《Tôi không muốn đi làm》. Ta bây giờ tràn đầy nhiệt huyết, chính là muốn quay《Tôi không muốn đi làm》!"
Hàn Huấn rất dễ bị chấp nhất của người khác đả động, cậu không dám để Văn Hạc Sơn quay 《Trái tim mỹ vị》, là muốn quay câu truyện nặng nề thật nhẹ nhàng, không dám để Văn Hạc Sơn quay《Tôi không muốn đi làm》, là bởi vì cậu cảm thấy, loại motif và nội dung máu chó nát bét này, Văn lão quay hoàn toàn là vũ nhục vinh dự tích lũy nhiều năm.
Kết quả Văn Hạc Sơn rất kiên trì, cố gắng chứng minh tâm thái mình trẻ tuổi.
Hàn Huấn bỗng nhiên ý thức được, quả nhiên Văn Hạc Sơn là ông nội của Văn Hàng, nếu như không phải hai ông cháu, sao có thể cuồng nhiệt vì một bộ kịch bản như thế.
"Được rồi, nếu Văn lão không chê bộ kịch bản của cháu hoàn toàn là motif cũ rích......"
"Không chê!" Văn Hạc Sơn cười ra nếp nhăn khóe mắt, "Ta thích kiểu phim hài này! Đã sớm muốn quay, bọn họ không cho."