Edit + Beta: Vịt
Khó khăn nhiều lần, rốt cục xác định đạo diễn《Nhất cật định tình》, trận chiến tuyên truyền làm càng thanh thế lớn, các nơi đều có thể nhìn thấy tin tức tuyên truyền, thậm chí Từ Tư Miểu còn làm đại diện của Ảnh Nghiệp Áo Pháp, có mặt ở lễ công bố phim.
Nhưng sau buổi lễ công bố, anh liền ỳ ở《Trái tim mỹ vị》, ngay cả tổ phim tiến hành quay ngoại cảnh, anh cũng lái sau đi theo sau xe bus tổ phim, căn bản không định rời khỏi tổ phim nửa bước.
Thế là,《Trái tim mỹ vị》không có tuyên truyền chính thức, bởi vì chiếc xe sang chói mắt của Từ Tư Miểu hàng ngày quẹt thẻ đi làm, thường xuyên xuất hiện trong các loại tin tức ngoài lề.
Quay ngoại cảnh vất vả hơn nội cảnh, Hàn Huấn cả ngày bận đến đầu váng não căng, vừa xoay mắt liền thấy Từ Tư Miểu mặc quần áo gây chú ý, cướp đi sự chú ý của thành viên tổ phim.
Từ Tư Miểu giống như đang giành vị trí C với diễn viên, vóc người cao to, đứng ở xung quanh chính là tiêu điểm, mà tiêu điểm này, luôn ỳ bên cạnh Hàn Huấn, khiến Hàn Huấn phải nhận lấy vô số ánh mắt rửa tội.
Ngay cả trong tổ phim cũng mệt như vậy, Hàn Huấn chỉ muốn trói Từ Tư Miểu lại ném về trong xe.
Cậu hỏi: "Anh không đi trông coi《Nhất cật định tình》đầu tư lớn, chạy đến chỗ chúng tôi làm gì?"
"Tôi đi rồi mà, một ngày." Từ Tư Miểu giơ ngón trỏ lên lắc lắc, vô cùng kiêu ngạo nói, "Không nghĩ tới thầy Tôn thiên phú dị bẩm, tôi cũng không nghĩ đến cái cây cầu gãy nát, hắn cũng viết được ra gì phết, hôm đó tôi đến hiện trường, thấy đạo diễn quay nguyên nước nguyên vị, tôi thật sự khá yên tâm. Cho nên tôi không cần đến trông, vẫn là ở cùng với cậu thú vị hơn."
Từ Tư Miểu rất thích thái độ của Hàn Huấn.
Ung dung tùy ý thấy biến không sợ, người có tính cách như này, ở bên cạnh anh thật sự quá ít.
Hơn nữa viết truyện thú vị, tướng mạo thuận mắt, vóc người không tệ, trong lòng Từ Tư Miểu đã coi cậu thành người bạn duy nhất ở trong nước.
Loài động vật xã giao như loài người, bên cạnh không có một đối tượng ở chung cảm kích thức thời, tuyệt đối sẽ cô đơn mà chết.
Từ Tư Miểu ở đây không chỉ cô đơn, còn có thể dạo chơi dư luận.
Anh hoạt động ở tổ phim, paparazi tùy thời xuyên qua núp xung quanh chụp trộm, truyền ra bên ngoài.
Vốn anh một mình ngồi hưởng bát quái tề nhân chi phúc (*), đã đủ cho mọi người hưng phấn não bổ rồi, kể từ khi ảnh thân mật của Hàn Huấn và Đỗ Giang Lãng từ từ trở nên nhiều, quần chúng ăn dưa cũng tham dự vào đại chiến CP.
((*) tề nhân chi phúc: hưởng phúc một chồng nhiều vợ)
Hàn Huấn & Đỗ Giang Lãng, Đỗ Giang Lãng & Từ Tư Miểu, Từ Tư Miểu & Hàn Huấn, cho dù không phân biệt được vị trí trên dưới, cũng có thể ghép ra được 3 cái lớn.
Đỗ Giang Lãng tuấn mỹ, Hàn Huấn dịu dàng, Từ Tư Miểu còn có chút đen đẹp trai đặc biệt, ảnh ba người ở chung nói chuyện, có thể dẫn đến một đống thảo luận bóng gió.
— Hàn Huấn làm biên kịch sau màn đáng tiếc thật, sao không diễn phim!
— Đỗ Hàn khóa rồi khóa rồi, tướng mạo CP này xứng với mặt tui.
— Mấy đứa có mới nới cũ bọn thím, đã nói Tư Huấn không tan không nghịch mà!
— Chờ chút, tui ăn là Đỗ Giang Lãng x Từ Tư Miểu cám ơn!
Quanh đi quẩn lại, vẫn không thoái khỏi 3 người.
Tên khởi xướng tạo ra scandal "Đỗ Giang Lãng là tân hoan của Từ Tư Miểu" không muốn, hắn mới là chính chủ được chứ.
Kiểu kéo lang phối như Đỗ Giang Lãng và Hàn Huấn, sao có thể đè được vị trí vai chính của hắn!
((*) lang phối: giống như kiểu tạo cp nam x nam ấy)
Từ Tư Miểu đã nhàm chán đến mức chuẩn bị đùa giỡn đám người yêu thích, chuyện gì cũng làm được.
Anh thừa dịp lúc rảnh quay phim, đến bên cạnh Hàn Huấn, nhấc thay chính là ôm eo.
Hàn Huấn nhìn chằm chằm kịch bản không có chút phòng bị nào, bị chạm đến bộ vị nhạy cảm nhất thời run lên, trở tay cầm bản thảo đóng mộc trong tay đập mu bàn tay Từ Tư Miểu.
"Không được chạy." Từ Tư Miểu vẻ mặt cười xấu xa, ghé tới gần hơn, công kích nhẹ nhàng như gãi ngứa của Hàn Huấn, đối với anh mà nói căn bản không tính là gì, "Đi, chúng ta đi dạo một vòng."
Hàn Huấn:?
Văn Hàng lại mở miệng nói: "Từ thiếu nếu rảnh nhàm chán quá, có thể đi uống cafe, tôi có lời muốn nói với Hàn Huấn."
Lúc Từ Tư Miểu mạnh mẽ ôm lấy Hàn Huấn, kháng cự của Hàn Huấn, Văn Hàng nhìn rõ ràng.
Hàn Huấn đã không muốn, hắn tự nhiên phải giúp.
Từ Tư Miểu nghe vậy nhíu mày, địch ý và ghét bỏ của Văn Hàng đều viết trên mặt, anh muốn làm bộ không biết cũng không được.
Xảy ra chuyện gì?
Anh đảo mắt nhìn về phía Hàn Huấn, vẻ mặt vô tội lại sủng nịch nói: "Nhưng không có Hàn Huấn, cafe cũng trở nên không dễ uống. Dù sao bây giờ vẫn chưa trang trí xong cảnh quán lẩu, có lời gì chờ chúng tôi quay lại hẵng nói cũng kịp nhỉ."
"Không được, lời của tôi rất gấp, Hàn Huấn không thể đi theo anh." Thái độ Văn Hàng kiên quyết, thậm chí tiến lên nửa bước, quả thực giống như muốn cướp người với Từ Tư Miểu.
Tình huống vô cùng phức tạp, Hàn Huấn một chốc không cách nào thích ứng.
Hình như sau khi Văn Hàng biết mình là biên kịch viết ra kịch bản hắn thích, liền không thèm nhìn tất cả thờ ơ của Hàn Huấn, định không lùi bước dùng cách của hắn, cứu Hàn Huấn chạy ra khỏi ma trảo của Từ Tư Miểu — Đây coi như tuyên chiến với Từ Tư Miểu?
Văn Hàng cau mày, nhìn chằm chằm tay Từ Tư Miểu nắm chặt eo Hàn Huấn, nói: "Từ thiếu, đây đang ở phim trường, hi vọng anh có thể chú ý ảnh hưởng một chút."
Ngữ khí giống như thầy chủ nhiệm phản đối học sinh cấp 3 yêu đương, nếu như Từ Tư Miểu không buông tay, hắn cũng sẽ không rút lui.
Từ Tư Miểu chớp chớp mắt, hơi nghiêng đầu tựa vào trên vai Hàn Huấn, "Ảnh hưởng gì?"
Động tác của anh càng thêm thân mật quá đáng, hơn nữa còn biết rõ cố hỏi, quyết tâm muốn chống chọi đến cùng với Văn Hàng.
Từ Tư Miểu vốn chính là tiêu điểm chú ý của nhân viên làm việc, hiện tại ngầm khai chiến với Văn hàng, không khí không giống bình thường, cả tổ phim đều nín thở ngưng thần, đây là muốn đánh nhau à!
Biên kịch gieo họa phiên bản hiện trường, mọi người mang theo chút hưng phấn chuẩn bị xem tình hình phát triển.
"Từ thiếu, Hàn Huấn là biên kịch ưu tú, mà không phải đồ chơi của anh, tôi hi vọng anh —"
"Văn đạo, tôi hơi đau đầu, muốn nghỉ ngơi chút, quay kế tiếp liền giao cho anh." Hàn Huấn vội vàng cắt đứt tuyên ngôn nguy hiểm của Văn Hàng, cậu từ đáy lòng cảm ơn bênh vực lẽ phải của Văn Hàng, nhưng tiếp tục trao đổi, Từ Tư Miểu lại muốn diễn!
Từ Tư Miểu đắm chìm trong nhân vật kim chủ, vậy thì không phải tên mà cậu nói tùy tiện vài câu là có thể giải quyết được.
Nếu như không phối hợp với Từ Tư Miểu diễn hết, người này buổi tối có thể cưỡng ép nhảy lên giường cởi hết quần áo cậu, khởi xướng khiêu chiến hành động GAY hóa nguy hiểm.
Đầu Hàn Huấn rất đau, cái này thật đáng sợ, cậu buổi tối chỉ muốn an tĩnh viết kịch bản, không muốn đối phó với người nghiện diễn đến điên.
Cậu đưa bản thảo đóng mộc trên tay cho Văn Hàng, nói: "Vừa rồi phần cần sửa tôi đã viết xong, nếu sau đó còn có chỗ cần sửa, tôi ngày mai lại làm."
Truy tìm căn nguyên, hiện trường có một đạo diễn nghiêm túc có trách nhiệm, biên kịch liền trở nên không quan trọng.
Nói xong, cánh tay Từ Tư Miểu dùng sức, ôm cậu trong ngực, vừa rời đi, vừa cố ý lớn tiếng kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói: "Văn Hàng sao thế? Để ý đến em?"
"Sao có thể." Hàn Huấn bình tĩnh qua loa với Từ Tư Miểu, "Văn đạo chỉ là hi vọng tôi ở lại sửa kịch bản mà thôi."
"Sửa kịch bản là có thể địch ý với anh mạnh vậy?" Từ Tư Miểu tới gần bên tai Hàn Huấn, tuyệt không chấp nhận qua quýt của biên kịch nhà mình, "Cậu xem vẻ mặt anh ta, đều muốn ra tay với tôi."
"Bởi vì anh ngày nào cũng quấy rối trật tự quay phim, cho nên đạo diễn mới sẽ ghét anh."
Từ Tư Miểu bĩu môi, nói: "Còn không phải mấy tấm hình trên mạng, bằng không tôi cũng sẽ không tới tổ phim đi lang thang. Cậu chỉ là đứng cùng Đỗ Giang Lãng thôi, sao lại xóa tên tôi từ quan hệ tam giác rồi? Là tôi không đủ đẹp trai hay không đủ có tiền?"
Suy nghĩ phát tán của netizen, cho dù Hàn Huấn cũng không cách nào hiểu được.
Bọn họ chỉ là đứng cùng nhau tán gẫu đơn giản, khoảng cách duy trì từ nửa bước trở lên, cái này cũng có thể biến thành CP, Hàn Huấn thật không biết làm cái gì, mới có thể ngăn cản thảo luận không đáng tin như này.
Từ Tư Miểu nói muốn dẫn cậu rời sân, nhưng lớn lối ở gần hiện trường quay phim dạo một vòng.
Đây là một con phố mỹ thực trong thành phố, tràn đầy không khí đồ ăn mà《Trái tim mỹ vị》cần, Từ Tư Miểu ở trong phạm vi hoạt động của tổ phim, thong dong quan sát bày biện tủ kính.
Đương nhiên, là ôm Hàn Huấn.
Đi qua hai mặt tiền cửa hàng, Hàn Huấn đương nhiên có thể nhận thấy được sự cố ý của Từ Tư Miểu.
Cậu bất đấc dĩ nói: "Từ tổng anh rốt cuộc muốn hiệu quả gì?"
Từ Tư Miểu quả nhiên siêu cấp thích người thông minh như Hàn Huấn, anh thấp giọng cười nói: "Trong tổ phim có gián điệp cậu cũng biết chứ, nếu không ảnh bên ngoài làm sao cập nhật nhanh vậy. Tôi hi vọng bọn họ mở rộng tầm mắt, hít một hơi khí lạnh, nhìn thấy tên cậu cũng chỉ nghĩ tới chính cung chính thức tôi đây, không rảnh đi ghép cp cậu với Đỗ Giang Lãng."
Hàn Huấn cảm thấy, Từ Tư Miểu sống lâu trong nước, nhất định trà trộn vô số forum kỳ quái.
Từ độ khó cao như "Chính cung chính thức" cũng biết, khẳng định không phải thẳng nam bình thường.
Hàn Huấn không tiếp lời, lời như vậy vượt ra khỏi phạm vi biên kịch của cậu, sức não bổ của quần chúng lớn mạnh, cho dù cách xa nhau ngàn vạn mét, cũng có thể bị đưa thành một đôi.
Từ Tư Miểu xuyên qua phản xạ rõ ràng của tủ kính, cảm thấy vẻ mặt lúng túng của Hàn Huấn cực kỳ đáng yêu.
Anh nói giỡn: "Bằng không cậu hôn hôn tôi?"
Vậy mà, Hàn Huấn lúng túng quay đầu, nhìn chằm chằm vẻ mặt Từ Tư Miểu càng thêm lúng túng.
Cách chơi của thẳng nam càng ngày càng lệch khỏi quỹ đạo, Hàn Huấn hoàn toàn không cách nào tiên đoán Từ Tư Miểu sẽ đề xuất yêu cầu kỳ quái gì.
Nhưng mà, cậu không thích Từ Tư Miểu ở tổ phim gây rối, tầm mắt Văn Hàng sau lưng đã sắp đâm thủng lưng cậu rồi, biến thành sắc bén thực thể.
Lúc thế này, để Văn Hàng cho rằng cậu thật lòng thích Từ Tư Miểu hình như tốt hơn.
Đồng tính luyến ái lưỡng tình tương duyệt, hình như có thể khiến người ta tiếp nhận hơn là quan hệ bao dưỡng tiền bạc.
Thế là, Hàn Huấn bắt đầu cò kè mặc cả, "Hôn anh anh liền đi?"
Từ Tư Miểu cười hì hì, "Đương nhiên, tôi không tin cậu hôn tôi rồi, gián điệp còn có thể bỏ qua hình ảnh đặc sắc này.
Quả thật không thể nào bỏ qua.
Trong ảnh ngược của tủ kính, chiếu rõ bóng dáng tò mò của nhân viên tổ phim.
Bởi vì bọn họ đưa lưng về phía mọi người, dẫn đến người chụp ảnh tự cho là trốn rất tốt, quang minh chính đại dùng điện thoại chụp bọn họ.
Mục tiêu đã rõ ràng, Hàn Huấn cũng không cần ngại ngùng.
"Tư Miểu." Hàn Huấn gọi thân mật, chính là tín hiệu bắt đầu diễn.
Nụ cười Từ Tư Miểu đầy mặt, hơi nghiêng đầu, hỏi: "Tôi có cần thấp đầu chút nữa không......"
Nhưng lời của anh còn chưa nói hết, Hàn Huấn đã nhẹ nhàng lướt qua mặt anh.
Hôn.
Xung quanh bỗng nhiên yên tĩnh, ngay cả người chụp tộm cũng quên mất thu điện thoại lại, sợ tới miệng cũng hơi mở ra, vẻ mặt ngốc nghếch ngạc nhiên.
"Cái này là xong rồi?" Từ Tư Miểu nhìn Hàn Huấn vẻ mặt bình tĩnh thong dong, luôn cảm thấy có gì đó không đúng, "Cậu không thể thẹn thùng chút?"
"Thẹn thùng?" Hàn Huấn khơi khóe mắt, hết sức không khách khí xem thường anh, "Tôi cũng không phải thiếu nữ hoài xuân, có gì mà phải thẹn thùng?"
Từ Tư Miểu quen thong dong bình tĩnh của Hàn Huấn, ngay cả vẻ mặt trước ảnh nude cũng không sụp đổ, chỉ chút chút tiếp xúc môi mặt, muốn cậu thẹn thùng quả thật hơi khó.
Dù sao Hàn Huấn cũng là biên kịch, cũng không phải diễn viên chuyên nghiệp.
Từ Tư Miểu trong nháy mắt tha thứ Hàn Huấn, "Được thôi."
Nói xong, anh lại lần nữa ôm eo Hàn Huấn, khóe miệng mang theo ý cười, mục tiêu rõ ràng hướng về phía nhân viên làm nghiêm túc chuẩn bị đạo cụ.
Anh đáp ứng Hàn Huấn rời sân, nhưng không đáp ứng lập tức rời sân.
Nhân viên làm việc mắt thấy một màn Hàn Huấn hôn lấy lòng, đối mặt với Từ đại thiếu đến gần, tâm tình vô cùng khẩn trương.
Mặc dù gay ở trong giới rất thường gặp, nhưng gay không để ý ánh mắt người ngoài như vậy...... Cũng quá khoa trương đi!
Nhưng, lớn lối nhất chính là Từ thẳng nam.
Anh vẻ mặt tươi cười thân thiết, ôm Hàn Huấn giống như kɧıêυ ҡɧí©ɧ đi tới trước mặt người vừa nãy chụp trộm, nói: "Nhớ chụp hộ chúng tôi đẹp hơn chút, dù sao chúng tôi mới là CP danh chính ngôn thuận, không được phá bỏ."