Edit + Beta: Vịt
Bộ sitcom ngày đầu tiên phát sóng, đã kinh hãi toàn internet.
Người xem vốn bởi vì bài hát đầu phim ghét nó không đủ võ hiệp, trong Amway truyền miệng, lại lần nữa trở lại trước máy tính hoặc TV.
2 tập ngắn ngủi, đã khiến khán giả sinh ra cùng 1 vấn đề: Tại sao bộ phim ngốc nghếch như Hảo hán Lục Lân mình lại cười thành đứa ngốc?
Ở trong thẻ tiêu đề như vậy, chỉ có 2 tầng trước đang nghiêm túc phân tích nội dung phim nói đạo lý, bắt đầu từ một tầng nào đó, biến thành bách khoa toàn thư lời thoại của Hảo hán Lục Lâm.
— Gặp chuyện bất bình!
— Đi đường vòng!
— Lớn lên đẹp trai chính là sẽ sống thê thảm chút, cuộc sống khốn khổ chút, sinh mạng ngắn ngủi chút, nhưng sợ gì chứ, bạn lớn lên đẹp trai mà.
— Các người thật là dạy mãi không sửa, cải, cải tà quy chính, chính, tháng giêng đã đến xuân mới rồi tùng tùng tùng cheng cheng cheng!
((*) câu phía trên chơi chữ, từ cuối câu này là từ đầu câu kia. Dạy mãi không sửa (lũ giáo bất cải), cải tà quy chính, chính nguyệt (tháng giêng))
Thỉnh thoảng có người không xem tiếp được, cắt lời thoại đọc lại: Các thím là VIP sao? Nếu không sao có thể gửi giọng nói.
"Biên kịch là nhân tài."
Đám netizen hà khắc luôn chỉ tâng đạo diễn tâng diễn viên, bắt đầu tâng biên kịch.
Lời thoại sitcom như này, mỗi một câu đều là kinh điển, trong ha ha ha dạy người ta đạo lý làm người, còn kèm theo thổ tào chính thức.
— Rõ ràng là một bát canh gà, sao lại mang theo độc.
Các loại thần lời thoại thần chuyển ý thần phát triển, đã khiến người xem vứt bỏ tìm kiếm logic.
Giỡn à, trong kịch nói vô lý thế này, vui vẻ là được rồi, ai sẽ nghiêm túc khảo chứng chứ!
Ngày đầu tiên, rating 4%.
Ở thời đại rating đại truyền hình phá vỡ 1 liền muốn đăng tin độc quyền ùn ùn, ngày đầu tiên đã phá vỡ 4, internet cũng nổ tung, chỉ chờ tổ phim đăng tin độc quyền tâng bốc.
Không chỉ có như thế, hai tập trước ngày đầu tiên trên mạng, sau 3 tiếng đầu kết thúc chiếu lượng phát sóng hơn trăm triệu, màn đạn nhiều tới chiếu lại 3,4 lần, xem đi xem lại chờ hôm sau lên màn đạn mới.
— Tui vì bộ phim này đặc biệt mở thẻ hội viên, kết quả vậy mà thật sự chỉ có dự đoán tập sau!
— Hội viên có thể xem trước không! Tui nạp 10 năm.
— Ba tui xem 2 phút nói cái gì mà vớ va vớ vẩn, kết quả không đến 5 phút đã cười khà khà, tui quay lại rồi, xuất hiện rung âm.
Hôm sau, càng nhiều người bị amway, cắm chốt xem, còn đúng giờ hơn xem thời sự tiếp sóng.
Tập này bắt đầu đại hội võ lâm, anh hùng các nơi có mặt, tần xuất thơ tứ tuyệt, người xem cười ha ha cap màn hình gói emo, đột nhiên phát hiện một vua diễn xuất nổi tiếng!
— Chờ chút, ông cụ đυ.ng đồ sứ đó, sao quen vậy?
— Diễn hữu nghị: Văn Hạc Sơn! Trời ạ, là Văn Hạc Sơn làm đạo diễn kia sao!
— Thảo nào lão ngoan đồng đề cử nhiệt liệt! Hóa ra là ông ấy diễn!
Theo phát sóng mỗi ngày, thích thú của người xem không chỉ không giảm bớt, hơn nữa trở nên tăng gấp mấy lần.
Trong khoảng thời gian ngắn, khắp nơi xuất hiện ảnh cap màn hình của《Hảo hán Lục Lâm》, một bộ sitcom không có mỹ nhân tuyệt sắc, cũng không có minh tinh lưu lượng, cho dù diễn viên nổi tiếng cũng chỉ ở bên trong diễn vai phụ sống không quá nửa tập, bỗng nhiên phát hỏa.
Vẻ mặt các diễn viên cộng thêm lời thoại biến thành gói emo nguyên sinh thái, cũng không cần P!
(P ở đây chắc là photoshop)
Một bộ sitcom, Hàn Huấn nổi tiếng triệt để.
Tất cả tin tức tiêu cực dựa kim chủ, tin tức ngoài lề giỡn đại bài lúc trước bỗng dưng bị kéo ra xử, người trước đây đều theo gió thổ tào Hàn Huấn, cũng thay đổi cái nhìn.
"Biên kịch trình độ này, đừng nói thái tử gia của Ảnh Nghiệp Áo Pháp, tui cũng muốn sủng ái ngày ngày viết cho tui đoạn ngắn để cười."
"Chuyện lúc trước bắt nạt Tôn Hạo Nhiên nhất định là bịa đặt, biên kịch có thể viết ra nội dung phim có đạo lý như vậy, sao có thể ỷ thế hϊếp người?"
Ảnh chụp chung của Hàn Huấn và Từ Tư Miểu cũng bị lục ra, mọi người bình luận khí phách phong độ của Hàn Huấn, "Xem xem khuôn mặt này, căn bản là minh tinh bị sự nghiệp biên kịch làm lỡ."
"Thả nào Văn lão thích cậu ta như vậy, có ai không thích chứ!"
"Không thể tin nhất chính là...... Ảnh Nghiệp Áo Pháp vậy mà rút tiền? Bọn họ nghĩ gì thế, công ty nhỏ nhận ca này cũng sắp cười điên rồi!"
Đừng nói netizen, ngay cả các giám đốc của Ảnh Nghiệp Áo Pháp cũng nghĩ không hiểu, hạng mục tốt đẹp sao tự dưng không còn!
Từ thái tử đích thân đầu tư hạng mục này, đích thân hủy hợp đồng hạng mục này cực kỳ vô tội nhún vai, "Các người không phải ghét nó là bộ phim vớ vẩn sao, cho nên tôi mở công ty nhỏ nhét biên kịch nhỏ nhà tôi vào đốt tiền chơi."
Đối mặt với câu trả lời như vậy, các giám đốc mãnh liệt yêu cầu rót tiền vào Ảnh Nghiệp Angus, Từ Tư Miểu cười đáp ứng, sau đó liền không có sau đó nữa.
《Hảo hán Lục Lâm》biến thành một bộ sitcom nhắc đến tên liền sẽ không tự chủ được cười ra tiếng.
Bối cảnh giản dị tự nhiên, kỹ thuật diễn xuất tỉ mỉ, hát càng khó nghe người xem càng cao hứng, ở trong thổ tào và nhát gan sợ rầy rà của các nhân vật chính thể hiện một tiếng rống khí phách chính nghĩa khi gặp chuyện bất bình của nhân sĩ Lục Lâm.
Ngoài miệng nói "Không thể để tiền bạc ăn mòn linh hồn chúng ta", đảo mắt đã vì mấy lượng bạc bày ra xem trọng tiền tài của gái giang hồ.
Người xem phần lớn thời gian đều bị vây trong điên cuồng hắn nói rất hay có có đạo lý nhưng tại sao buồn cười vậy, hoàn mỹ giải thích cái gọi là không bi không hỉ vừa bi vừa hỉ trong bi có hỉ trong hỉ có bi.
Các website lớn chấm điểm theo lượng phát sóng tăng lên không giảm ngược lại tăng cao, điểm lúc trước bởi vì các hắc tử thủy quân đè thấp, ở trong mênh mông biển lớn đồng bào một đường tăng mạnh, trực tiếp phá bỏ đường tiêu chuẩn "Tinh phẩm", chạy như điên về phía tác phẩm thần thánh điểm cao.
Khán giả tự phát trở thành cổ đông tinh thần, nhưng có một nhóm nhỏ phái chất vấn tỏ vẻ: "Bộ phim này sẽ không mời thủy quân xoát điểm chứ?"
Kênh film review Cánh Hoa nổi tiếng cũng nhận phải quấy nhiễu như vậy, hơn nữa bọn họ còn nhận được chỉ thị phía trên, chuẩn bị kiểm tra chặt chẽ toàn diện thủy quân xoát điểm.
Vừa tra mới phát hiện, phần lớn đánh giá 1 sao, đều là tài khoản thủy quân vừa đăng ký, nội dung nói tới thề son sắt phê bình bộ phim này tan tác tơi bời, lại còn công kích nhân thân nhân viên chủ sang (*).
((*) Nhân viên chủ sang là chỉ những người giữ chức vị quan trong trong một bộ phim, ví dụ như producer, biên kịch, đạo diễn...)
Sau đó bọn họ mắng một trăm câu, cũng không bằng một câu khen ngợi của film reviewer uy tín lâu năm, bởi vì quyền chấm điểm của kênh film review Cánh Hoa nặng, sẽ căn cứ vào lượng vàng của tài khoản để tính tỉ lệ.
Nhân viên làm việc cẩn thận lục ghi chép cho điểm, vừa xem trợn to mắt.
"Anh Trương! Người đánh giá 5 sao thật sự là anh Trương của bình ủy Oscar sao?"
"Thím xem xem, tên thật chứng thực, nhất định là người đó rồi. Tui đoán ảnh hậu Cành Cọ Vàng Phương Tố Nhã đề cử cho hắn, hôm qua tui ở trên weibo thấy các đại bài bán amway."
"Lại có người đánh giá 5 điểm...... Ha ha ha, không nghĩ tới Tưởng Giai Hoan bình thường cao quý lãnh diễm cũng xem bộ phim ngốc nghếch này."
Sau khi kiểm tra chặt chẽ, cho điểm của《Hảo hán Lục Lâm》ngược lại tăng lên 1 điểm, công kích nhân thân của mấy thủy quân không có chuyện gì đi gây chuyện kia đều bị khóa nick xóa bỏ, còn list đánh giá một mảnh thảo luận văn minh.
Đài Hoa Thị cho ra rating càng đáng sợ, ngày đầu tiên qua 4, ngày thứ hai qua 5, tập chiếu phim tiếp theo cũng không thấp hơn 5%, thậm chí đều đang vững bước tăng lên, sau khi qua 6 rất có khuynh hướng phá 7.
Người vốn không có hứng thú, đều bởi vì hot khắp group chat, gói emo ngốc nghếch của vòng bạn bè, ôm tâm tình "Tui muốn xem bộ phim này rốt cục ngốc cỡ nào", vừa xem liền giống như trúng độc không dừng được.
Lúc mọi người ha ha ha hưởng thụ một tiếng sấm rền của bom tấn khoa học viễn tưởng võ hiệp cảnh sát thổ phỉ mang đến, Hàn Huấn đã bắt tay chuẩn bị kịch bản bộ thứ 2.
Câu chuyện của《Trái tim mỹ vị》khuấy đảo ngàn vạn lần trong lòng cậu, trong lòng cậu có tình tiết truyện nhận được giải biên kịch xuất sắc nhất, nhưng không hài lòng với kết cục, cho nên chậm chạp không cách nào đặt lên dấu chấm tròn cuối cùng.
《Trái tim mỹ vị》mà cậu từng viết, viết chính là một câu chuyện của một quán mỹ thực Ý bước lên vùng đất xa lạ.
Quán mỹ thực Ý được xưng là mỹ thực Trung Quốc của Mễ Kì Lâm Nhị Tinh (*), cũng từng là quán cóc cũ rích trải qua sửa sang. Văn hóa Ý và văn hóa Trung Quốc va chạm kịch liệt, hơn nữa nhân vật chính Francis chân thành theo đuổi mỹ thực, giành được khen ngợi của người xem và nhất trí đồng ý của đoàn bình ủy giải Hoa Ảnh.
((*) Đây là tên một nhà hàng)
Nhưng mà, cậu không hài lòng với kết cục. Cho dù《Trái tim mỹ vị》nhận được giải, nhận được đánh giá tốt nhất từ trước tới nay trong số tất cả kịch bản của cậu, cậu cũng chưa từng vừa ý.
Kết thúc《Lục Lâm》Hàn Huấn liền tiến vào phòng làm việc công ty Điện ảnh Angus — Biệt thự xa hoa của Từ Tư Miểu.
Xung quanh vùng tấc đất tấc vàng toàn là quang cảnh cây xanh tươi tốt, đứng ở ban công nhìn ra xa, có thể nhìn thấy cảnh đêm xa xa dưới chân núi.
Hàn Huấn chiếm đoạt bệ cửa sổ sát đất của phòng tiếp khách, âm nhạc mỹ thực tài liệu, vừa quay đầu là có thể thưởng thức xanh tốt khắp nơi, dường như toàn thân đắm chìm trong hơi thở tự nhiên.
Hai người ở cùng nhau, bình thường không quấy nhiễu nhau, chỉ là lúc Từ Tư Miểu cần cậu, Hàn Huấn sẽ lên tiếng, nói hai câu tình tứ tri kỷ.
Yêu cầu gần đầy của Từ đại thiếu càng tới tấp, biên kịch đứng đắn cũng sắp bắt đầu viết lời thoại kinh điển của phim cấp 3 rồi, đáng tiếc cô gái Hàn Minh Châu kia lại vẫn không từ bỏ, trầm mê trong mị lực của Từ Tư Miểu không thể tự kiềm chế.
Hàn Minh Châu không buông bỏ, công việc của Hàn Huấn liền không thể kết thúc.
Ngoại trừ sửa kịch bản, cậu còn phải xem một vài đối thoại bá đạo tổng tài tiểu yêu tinh thịnh hành trên thị trường, học một vài lời thoại của tiểu tình nhân tiên tiến, nếu không cứ nói đi nói lại "Tư Miểu, em muốn", bản thân Hàn Huấn cũng cảm giác mình thẹn với cái nghề biên kịch này.
Đáng tiếc, cậu không viết tuyến tình cảm, mô phỏng tình cảnh học được chỉ có thể dùng để đối phó với Hàn Minh Châu.
Hàn Huấn ở trong biệt thự quá an tĩnh, tiếng gõ bàn phím vụn vặt, kèm theo linh cảm lúc đứt lúc nối của cậu.
Bỗng nhiên ngoài cửa sổ lóe lên ánh đèn xe, cửa sổ sát đất phòng khách có thể thấy rõ ánh đèn tiến vào trong sân.
Cậu khẽ nghiêng đầu, nhìn thấy một chiếc BMW xa lạ.
Một nam một nữ đỡ đại thiếu Từ gia say rượu về biệt thự, dùng dấu vân tay thuận lợi mở cửa, nhưng nhìn thấy Hàn Huấn.
Tóc tai cậu chưa kịp xử lý, mang theo vẻ đẹp lộn xộn vừa tỉnh ngủ, áo sơ mi chỉ cài hai nút, cổ áo xốc xếch, còn có vài nếp nhăn, vạt áo rơi tán loạn tùy ý bên ngoài, chân đi dép ở nhà, hiển nhiên cực kỳ quen thuộc căn biệt thự này.
Sau khi nhìn rõ người trước mắt, cậu thu lại nhàn tản cả người, lập tức vội vàng nghênh đón.
Bởi vì, Hàn Huấn thấy rõ Hàn Minh Châu đứng một bên.
Lâu lắm không gặp, cậu suýt nữa quên mất chị họ trên huyết thống của cậu là dạng gì rồi.
Hàn Huấn hỏi: "Tư Miểu sao thế?"
Trương Việt từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần, nỏi: "Dạ tiệc tối nay của Ảnh Nghiệp Áo Pháp, Từ tổng uống hơi nhiều."
Cậu thuần thục nhận lấy Từ Tư Miểu, vừa dính người, bàn tay Từ Tư Miểu đã tiến vào trong vạt áo Hàn Huấn, bàn tay người say rượu nhiệt độ quá cao, sờ tới eo nhạy cảm của cậu, Hàn Huấn không khỏi run lên, túm lấy bàn tay lộn xộn của anh, cau mày nói: "Anh dừng tay."
Từ Tư Miểu dừng tay, nhưng má ma sát ở cổ Hàn Huấn, "Tiểu Huấn, sao em vẫn mặc quần áo, không phải bảo em chờ anh sao."
Bộ dạng hai người, hoàn toàn là tình nhân quen thuộc thân thể nhau, bên trong phòng không khí da^ʍ mỹ, Trương Việt cảm giác mình đặc biệt nhiều dư thừa.
Song, Hàn Huấn vừa nghe liền biết anh cực kỳ tỉnh.
Thế là, cậu chỉ có thể nhíu mày nhìn về phía Trương Việt và Hàn Minh Châu, vô tình tiễn khách nói: "Mời về thôi, tôi sẽ chăm sóc tốt anh ấy."
Hàn Minh Châu một khắc kia nhìn thấy Hàn Huấn, trong lòng liền không cách nào bình tĩnh.
Cô ta một đường đều dùng thân phận hôn thê của Từ Tư Miểu, định thuyết phục Trương Việt về nhà sớm chút, lưu lại mình chăm sóc Từ Tư Miểu.
Trải qua khủng hoảng hạng mục của tập đoàn Lục Chúng gần đây, Hàn Minh Châu cố gắng thử ở chung với Nhị thiếu gia Ảnh Nghiệp Áo Pháp, nhưng càng tiếp xúc, càng cảm thấy Từ Tư Miểu hiếm có.
Từ Thiên Nghiêu là phế vật vô năng, tướng mạo dung tục không nói, ngay cả thưởng thức ăn mặc cũng không có, mặc cái gì cũng giống hàng fake hạ giá.
Cách tốt nhất cô ta có thể nghĩ được, chính là nhân cơ hội này bỏ ít đồ, gạo nấu thành cơm.
Nhưng Từ Tư Miểu chưa từng dẫn người ngoài đến biệt thự, vậy mà kim ốc tàng kiều.
Hàn Minh Châu không thể từ bỏ như vậy, cô ta nói: "Tôi đến giúp nhé."
"Giúp 3P?" Khóe miệng Hàn Huấn mang theo nụ cười giễu cợt.
Đại tiểu thư được Hàn gia cưng chiều lúc nào thì nghe qua lời thô tục như vậy, nhất thời sắc mặt tái xanh, vô cùng lúng túng.
Cậu ôm Từ Tư Miểu, tay Từ Tư Miểu đã sắp bới áo sơ mi cậu ra, Hàn Huấn đứng thẳng như cũ ánh mắt lạnh lùng nói: "Phó tổng Trương, phiền anh đưa Hàn tiểu thư về nhà, tôi sẽ chăm sóc tốt Tư Miểu."