Thần Tượng

Chương 8: Luôn có một vòng tay

Trời dường như đang buồn chán nên thích bày trò trêu người khiến thời tiết lúc nắng lúc mưa, có người thấy mưa tan vừa ra đường thì ướt đẫm, có người vừa mặc áo mưa lên thì trời quang mây tạnh nắng vàng ấm áp chim hót líu lo.

Đồng hồ chỉ gần 2h, Hoàng vẫn đang ngồi bên cây đàn sáng tác nhạc. Việc hẹn hò lộ ra với Hoàng có thể xem như không có tổn hại gì, dù sao ở Việt Nam các fan cũng không quá khắt khe như Hàn, Trung nhưng với Thiên Anh thì khác. Thiên Anh debut trong show tuyển chọn theo format Hàn Quốc nên các fan dù vô tình hay cố ý cũng sẽ áp đặt một phần tiêu chuẩn idol Hàn lên cô, vừa debut đã yêu đương là không thể chấp nhận được. Hơn nữa fan girl đều đổ vì hình tượng manly của Thiên Anh, hẹn hò với một chàng trai chẳng khác nào phản bội fan. Mấy ngày nay đọc bình luận mắng chửi Thiên Anh trên mạng Hoàng mới thấm thía thế nào là bạo lực mạng, tâm trạng anh đang cực kì không tốt, Thiên Anh chắc chắn còn phải chịu áp lực dư luận hơn nhiều. Hoàng rất muốn ở bên an ủi Thiên Anh nhưng hiện tại thì không thể nào, chỉ đành ngồi nhà viết nhạc, làm công việc anh yêu dành tặng người anh yêu.

“Căn phòng trống vắng, âm thanh lạc lõng… chỉ muốn đến bên em…”

Hoàng vừa thử giai điệu vừa viết lại những câu hát anh vừa nghĩ ra lên giấy.

“Vẫn chưa ngủ hả anh mình.” – Long nửa đêm dậy ra bếp uống nước thì thấy phòng Hoàng vẫn sáng đèn nên ghé vào xem.

“Không ngủ được.”

“Đang lo cho Thiên Anh ạ?”

Hoàng gật đầu.

“Chắc mấy hôm nữa là bình thường thôi ấy mà, bên mình cũng chẳng phải như Hàn, Trung.”

“Biết thế, nhưng vẫn lo. Cũng tại anh.”

“Nào ông anh tôi, sao lại tự trách mình thế, chuyện đó có ai ngờ đâu.”

Long ngáp dài một cái: “Ôi em ngủ tiếp đây, anh cũng đi ngủ nhá.”

Long đi rồi Hoàng lại quay lại với đàn, giấy, bút. Nếu không phải hôm đó anh nhất quyết đi gặp Thiên Anh thì chuyện hai người cũng đã không bị lộ. Hôm đó là ngày mà Hoàng và Thiên Anh hợp tác biểu diễn trong chương trình We are the champions hai năm trước, cũng là ngày mà Hoàng chính thức nhận ra tình cảm của mình với Thiên Anh.

Tiết mục “Luôn có một vòng tay” hôm ấy, Hoàng khoác lên mình bộ âu phục trắng muốt, Thiên Anh ngược lại mặc một chiếc váy khiêu vũ dài đen tuyền. Hai người đứng cạnh nhau giống như hoàng tử và công chúa của hai quốc gia châu âu cổ kính nào đó, yêu nhau nhưng không đến được với nhau do mối thù truyền kiếp giữa hai vương quốc vậy.

Trang phục cùng make up khiến Thiên Anh như biến thành một người khác, trưởng thành kiều diễm quí phái, khác hẳn một Thiên Anh trẻ trâu hay để mặt mộc hàng ngày. Lúc tổng duyệt Hoàng còn không nhận ra người đứng trước mặt mình là Thiên Anh.

Trước khi biểu diễn MC hỏi: “Bây giờ em còn sợ Mark không?”

Khán đài sôi động hẳn lên với câu hỏi này.

Thiên Anh hít sâu một hơi, ngập ngừng liếʍ môi nói: “Đợi biểu diễn xong rồi nói đi ạ.”

MC tiếp tục hỏi: “Mark thì sao? Em cảm thấy Thiên Anh còn sợ em không?”

Hoàng nhìn Thiên Anh, cười cười trả lời: “Biểu diễn xong mới nói, tức là vẫn còn sợ rồi.”

Khán giả cười rộ.

MC: “Mark này, mọi người đều biết Thiên Anh coi em như kẻ thù rồi, thế còn em thì sao, em nghĩ thế nào về quan hệ giữa mình và Thiên Anh?”

Hoàng: “Ừm… Thiên Anh là một nàng công chúa, còn em thì giống như tên côn đồ theo đuôi ạ.”

Mọi người đều ngạc nhiên, Thiên Anh bật cười: “Với em mà nói thì Mark không phải côn đồ mà giống như hộ vệ hơn ạ.”

Hoàng nói mình giống côn đồ theo đuôi là vì anh chưa bao giờ khiêu vũ, trong quá trình luyện tập lúc nào cũng là Thiên Anh làm mẫu trước, anh theo sau, lúc nhảy anh luôn chậm hơn cô vài nhịp, luôn phải đuổi theo để bắt kịp Thiên Anh.

MC cao giọng: “Vâng thưa quí vị bây giờ sẽ là tiết mục pk của công chúa và hộ vệ, tiết mục được chờ đón nhất trong tập này, không, phải nói là tiết mục được chờ đón nhất từ đầu chương trình đến nay.”

Đèn sân khấu tắt, nhạc nổi lên, Hoàng và Thiên Anh bắt đầu khiêu vũ. Dưới ánh đèn mờ ảo Thiên Anh như chìm vào sân khấu, khán giả chỉ thấy Hoàng không thấy cô. Đèn dần dần sáng hơn mọi người mới mù mờ thấy Thiên Anh. Âm nhạc du dương, lời ca ngọt ngào, ánh mắt trao nhau của đôi nam nữ trên khán đài khiến người ta không khỏi say đắm. Tà váy dập dờn như sóng vỗ, tay áo tung bay theo từng nhịp xoay, nếu Hoàng là vì sao sáng nhất bầu trời đêm thì Thiên Anh chính là một chú thiên nga đen kiêu hãnh. Khi Thiên Anh xoay người liên tiếp tà váy bồng bềnh xòe rộng như một đóa hoa để lộ đôi chân thon dài trắng muốt, lưng váy khoét sâu tương phản với đằng trước kín đáo tạo cảm giác vừa cao quí vừa quyến rũ không thể rời mắt. Khán giả vốn đã chìm đắm vào những bước nhảy nhanh chậm đan xen, xoay vòng uyển chuyển lại càng hút hồn hơn vào tiết mục khi Hoàng ôm ngang lưng, Thiên Anh ngửa người quay nửa vòng đầy kinh diễm. Đang thưởng thức khiêu vũ, chìm đắm trong bầu không khí lãng mạn, người xem ngỡ ngàng vì giai điệu bỗng nhiên trở nên hiện đại bắt tai với phần rap không thể ngờ đến của hai thí sinh. Cả trường quay đều đứng lên hưởng ứng, Thiên Anh và Hoàng khuấy động toàn bộ người xem. Khi những nốt nhạc cuối vang lên, Hoàng đỡ Thiên Anh, cả hai hạ trọng tâm nghiêng người tạo nên tư thế kết thúc của điệu Waltz vô cùng đẹp mắt.

Kết quả vote sát nút: Hoàng 148 – Thiên Anh 151, tổng số khán giả tại trường quay là 300 người. Thiên Anh không tin nổi mình lại giành chiến thắng, mắt chữ O mồm chữ A. Khán giả vỗ tay, đội nữ nhảy lên hò hét ôm lấy nhau ăn mừng.

MC: “Mark có muốn nói gì với mọi người, với đội của mình không?”

Hoàng áy náy: “Xin lỗi anh em.”

“Không có gì phải xin lỗi cả, em đã làm rất tốt rồi.” – huấn luyện viên May Nguyễn cổ vũ Hoàng.

Hoàng tiếp: “Và em muốn chúc mừng Thiên Anh. Thiên Anh là một cô gái rất nỗ lực, cô ấy vừa phải chuẩn bị biểu diễn cùng nhóm, cùng đội nữ vừa phải luyện tập cùng em. Thiên Anh, ừm… nhìn bề ngoài thì có vẻ ngả ngớn trẻ trâu, không khác gì con trai nhưng thật ra cũng rất đáng yêu ạ. Lại còn rất tin người nữa. Bọn em là đối thủ nhưng Thiên Anh vẫn tin tưởng giao phần nhạc cho em. Hơn nữa đoạn khiêu vũ, ban đầu Thiên Anh cũng không muốn thêm vào. Em biết Thiên Anh là vũ công dancesport chuyên nghiệp, từng đạt được rất nhiều huy chương nên em muốn để Thiên Anh thể hiện sở trường của mình. Thêm phần khiêu vũ cũng sẽ giúp cho bài hát khác với bản gốc, có điểm nhấn của riêng mình. Dù bọn em pk thật nhưng tiết mục mới là quan trọng nhất.”

Bình thường Hoàng khá ít nói, không hay thể hiện cảm xúc nhưng giờ lại nói nhiều, nói cảm động như vậy khiến mọi người đều bất ngờ. Khán giả vỗ tay như pháo, hai huấn luận viên cũng đứng dậy vỗ tay cổ vũ Hoàng.

“Em sẽ tiếp tục cố gắng ạ.”

MC: “Thiên Anh, sao lại khóc rồi?”

Thiên Anh cúi đầu lau nước mắt đang lã chã rơi, cố kìm lòng mãi nhưng vẫn không khỏi nghẹn ngào. Khán giả bên dưới hô to “Thiên Anh! Thiên Anh!” vài lần mới khiến cô lấy lại được bình tĩnh.

“… Bởi vì… có rất ít người nói em… nói em… Mark bảo em tin tưởng anh ấy, thực ra là em không có cơ bản về âm nhạc, hát cũng không tốt, đều là anh ấy dậy em. Em còn có những bài hát khác nữa, cũng là anh ấy tập cùng em, ngày nào cũng tập đến tận đêm. Nên là, với em, Mark không chỉ là đối thủ mà cũng như sư phụ của em ạ. Em rất cảm ơn Mark.”

Khán giả và huấn luyện viên đều vỗ tay.

Giây phút Thiên Anh rơi nước mắt ngay trên sân khấu tim Hoàng hẫng một nhịp. Thì ra Thiên Anh bề ngoài mạnh mẽ, đàn ông đến thế cũng chỉ là một cô gái yếu đuối, chỉ là cô công chúa nhỏ cần có một người hộ vệ đi theo bảo vệ mà thôi.

Mà Thiên Anh, ngay từ lúc Hoàng nói cô giống như công chúa thì cô đã biết là thôi, không xong rồi. Thiên Anh đã suýt bật khóc ngay khi Hoàng nói chúc mừng cô, phải khó khăn lắm mới kìm lại được. Nhưng đến khi Hoàng nói cô đáng yêu thì phòng tuyến cuối cùng của cô cũng bị phá vỡ, nước mắt cứ thế chảy ra không cách nào cản nổi nữa.

Trên sân khấu họ nói những điều chưa từng nói với nhau lúc luyện tập. Trên sân khấu những cảm xúc chân thật nhất bị kìm nén bao lâu nay bỗng chốc dâng trào. Và không chỉ hai người nhận ra tình cảm của chính mình mà khán giả cũng nhận ra tình cảm của họ. Trước màn biểu diễn đã có một số lượng không nhỏ fan ship cặp đôi hoàn cảnh Mark – Thiên Anh, sau ngày hôm đó số lượng người like comment share fanpage của hai người tăng với tốc độ tên lửa. Và điều khiến các fan high tới bến là Mark Mạnh Hoàng cũng like fanpage này, không chỉ thế anh còn like các bài viết của chương trình, các page đưa tin giải trí khác nói về couple Mark – Thiên Anh. Chỉ tiếc là sau khi bị lộ ảnh hẹn hò quản lí của Thiên Anh đã đánh sập fanpage.

Ngày hôm đó biểu diễn xong vào hậu trường Thiên Anh vẫn cứ khóc không ngừng, các thành viên đội nữ mãi mới dỗ được cô. Ngoài việc bị những lời Hoàng nói làm cảm động thì còn một lí do nữa khiến Thiên Anh khóc – cảm thấy có lỗi. Cô biết về âm nhạc mình không có cửa so với Hoàng, ngay từ đầu cô đã xác định mình không thể thắng, chỉ là dù thế nào vẫn muốn cố gắng hết mình một lần để thua cũng là thua trong tư thế ngẩng cao đầu khiến đối thủ phải nể phục thôi. Nhưng kết quả lại là do khán giả quyết định, cô không nên thắng, ngàn vạn lần không nên vì được yêu thích mà thắng tài năng và sự nỗ lực của người khác như vậy. Thiên Anh bề ngoài tự tin đến mức ngông, khao khát chiến thắng, nhất định phải đánh bại Hoàng nhưng khi đã giành được chiến thắng trên sân khấu rồi cô không những không vui vẻ mà còn tự trách. Nghe mọi người kể lại, Hoàng càng chắc chắn Thiên Anh không chechow như cô vẫn thể hiện. Vì không muốn mình nổi bật hơn nên ban đầu Thiên Anh không muốn thêm phần khiêu vũ vào nhưng cô không biết Hoàng chọn bài hát này chính là vì có thể khiêu vũ. Thiên Anh muốn pk với Hoàng nhưng trước đấy vì an toàn đội nữ đã để Thiên Anh pk với người ít có khả năng thắng nhất trong 3 đối thủ bên đội nam, lần này Hoàng cố ý chọn “Luôn có một vòng tay” là để dụ Thiên Anh pk với mình. Việc chọn trang phục cũng vậy, người luôn biết cách khiến mình nổi bật như Thiên Anh không tự nhiên mà chọn chiếc đầm đen dài khiến mình chìm vào sân khấu trong khi lại bắt Hoàng mặc đồ trắng, Thiên Anh vẫn nghĩ mình chiếm ưu thế nên mới tìm cách để Hoàng nổi bật hơn một chút, cô không nói nhưng vẫn luôn cố giữ mọi thứ công bằng theo cách của riêng mình. Ngay cả thắng rồi vẫn cảm thấy mình không xứng đáng, sự tự tin thái quá hàng ngày của cô thực ra chỉ là lớp mặt nạ để giấu đi tự ti, bề ngoài mạnh mẽ chỉ là để bảo vệ cho nội tâm yếu đuối mà thôi.

Dù là phải đến gần một năm sau Hoàng và Thiên Anh mới chính thức yêu nhau nhưng sân khấu kết hợp đó chính là khởi đầu cho tình cảm của họ. Nên hôm tròn hai năm ngày cùng nhau biểu diễn ấy, Hoàng dù đang lưu diễn ngoài bắc vẫn cố bay vào nam gặp người yêu một chút để rồi bị chụp ảnh lại.

Tối đó vừa đáp xuống sân bay là Hoàng về thẳng căn hộ của Thiên Anh cùng vài người bạn trang trí, sắp xếp sau đó đi đến kí túc xá của Starlight mới gọi điện cho Thiên Anh để tạo bất ngờ. Thiên Anh ban đầu chỉ nghĩ là gặp nhau rồi về nên mặc nguyên quần áo ngủ xuống lầu nhưng Hoàng lại muốn về nhà, biết là không được nhưng Hoàng đã mất công bay từ Hà Nội vào, Thiên Anh không nỡ nên cuối cùng vẫn đi cùng anh. Mở cửa, vô số nến hoa bóng bay cùng ánh đèn vàng ấm áp, âm nhạc du dương khiến Thiên Anh choáng ngợp. Trên tường, trên bàn là những bức ảnh của hai người từ khi mới quen nhau, còn có những bức ảnh ghi chú mốc sự kiện mà Thiên Anh không ngờ tới: ngày cô và Hoàng kết bạn facebook, instargram, ngày cô like bài viết đầu tiên của chương trình về Hoàng, ảnh ghi lại hai người lúc luyện tập, ảnh cap màn hình hai người bình luận – rep trong bài viết của nhau, các hoạt động Thiên Anh từng tham gia, phim cô từng đóng, tất cả những lần biểu diễn của Thiên Anh trong We are the champions và Idol Dream,… Thiên Anh vẫn đang ngạc nhiên nhìn ngắm thì Hoàng đã đẩy hai chiếc bánh kem ra.

“Sao lại 2 cái liền?”

“Đáng nhẽ phải 4 cơ: Valentine đầu tiên, sinh nhật em, kỉ niệm 1 năm yêu nhau, kỉ niệm ngày diễn Luôn có một vòng tay. Nhưng 4 thì nhiều quá nên anh gộp lại, sinh nhật bên này, còn đây là cho Valentine với ngày kỉ niệm.”

“Thế còn sinh nhật anh đâu, không tính à?”

“Ừ nhỉ, quên mất.”

Hai người đều sinh vào tháng 5, Thiên Anh đầu tháng Hoàng cuối tháng. Lúc chuẩn bị Hoàng chỉ nghĩ làm thế nào để Thiên Anh vui nên quên luôn cả sinh nhật mình. Hai chiếc bánh đều in ảnh của hai người, chiếc bánh kỉ niệm là ảnh hai người đêm diễn Luôn có một vòng tay.

“Lại cảm động sắp khóc rồi đấy.”

“Ừm.” – Thiên Anh mếu máo, gật đầu như trẻ con.

“Đừng khóc, còn phải ăn mừng nữa mà.”

Mắt long lanh nước nhưng nghe Hoàng nói thế Thiên Anh lại kìm cố không để nước mắt rơi xuống.

Hoàng đi ra sau Thiên Anh, vòng tay ôm cô rồi vừa vỗ tay vừa hát “Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday happy birthday. Happy birthday to you.”

“Happy birthday, my princess!”

Thiên Anh cúi đầu, Hoàng nghiêng sang nhìn cô: “Đã bảo ăn mừng không khóc rồi mà.”

“Tại anh ý… tự nhiên lại gọi em là công chúa… cứ mỗi lần anh gọi thế em lại... Em… rõ ràng là em đang vui mà… nhưng mà… không hiểu sao lại cứ… cứ khóc thế này.”

Bình thường Hoàng sẽ trêu Thiên Anh là trẻ trâu, ngốc nghếch nhưng giờ anh chỉ thấy cô đáng yêu quá đỗi. Hoàng hôn lên má Thiên Anh: “Khóc nữa là không hát chúc mừng sinh nhật anh được đâu.”

“Ừm đúng rồi, còn chúc mừng anh nữa. Chúc mừng Mark Mạnh Hoàng già thêm một tuổi.”

Thiên Anh vừa hát vừa khóc nấc, vừa hài hước vừa dễ thương. Cô thổi nến bánh sinh nhật rồi họ cùng nhau thổi nến chiếc bánh kỉ niệm. Valentine đầu tiên sau khi yêu nhau mà lại không thể ở bên nhau khiến cả hai đều vô cùng tiếc nuối.

“14.2 năm sau mình đi du lịch bù lại nhá.”

“Bù luôn bây giờ cũng được.” – Hoàng cười mờ ám, Thiên Anh gõ nhẹ vào trán Hoàng: “Bad dog!”

Hoàng mua rất nhiều quà cho Thiên Anh: nước hoa, quần áo, giầy, túi, mũ, phụ kiện – đều là những thứ cô thích.

“Mấy cái này em đều thích, cái nào cũng thích hết, nhưng mà không cần mua nhiều thế này đâu, anh vừa mua nhà mà.” – Thiên Anh nhẹ nhàng nói.

“Mỗi dịp mua một thứ, không phải mua hết một lúc đâu mà. Yên tâm là anh còn tiền. Chỉ cần em thích là được.”

Hoàng biết Thiên Anh luôn lo anh bị áp lực chuyện tiền bạc nhưng có ai lại không muốn thấy người yêu mình vui vẻ khi được tặng những thứ cô ấy thích chứ.

So với những món quà vật chất, Thiên Anh lại càng thích bài hát Hoàng sáng tác cho cô. Anh vừa chơi guitar vừa hát, với Thiên Anh thì đây là bài hát hay nhất trên đời, mỗi ca khúc Hoàng viết cho cô đều là hay nhất, là bài hát cô thích nhất.

“Anh hát cả những bài lúc trước viết cho em đi.”

“Ừm.”

Hoàng say sưa chơi đàn, Thiên Anh say sưa ngắm nhìn anh. Những món quà vật chất kia Thiên Anh hoàn toàn có thể tự mua được, hơn nữa chỉ cần có tiền là lúc nào cũng có, chỉ có những bài hát này là dành cho cô, chỉ thuộc về một mình cô, nên Thiên Anh luôn rất trân trọng.

“Anh có thể mời em nhảy không?” – Hoàng cúi người đánh tay làm động tác mời Thiên Anh.

“Cứ thế này mà nhảy á?” – Thiên Anh giơ tay nhìn bộ quần áo ngủ của mình.

Hoàng gật đầu chắc nịch.

“Nhưng mà không có giày em khô…”

Thiên Anh chưa nói hết câu Hoàng đã đứng lên một tay ôm cô, một tay cầm tay cô đặt lên vai mình. Họ khiêu vũ trong giai điệu quen thuộc hai năm trước hai người từng cùng nhau biểu diễn.

~… trong không gian se lạnh sẽ thấy ấm áp

Khi kề bên luôn có một vòng tay

Ôm vào nhau để thật ấm

Đôi ta sẽ mãi yêu… ~

Luôn có một vòng tay