Xuyên Thành Tiểu Phúc Bảo Nông Gia, Bắt Đầu Cuộc Trốn Thoát Nạn

Chương 10

Đứa bé bám vào cửa xe ra sức gào khóc, "hu hu hu, nương đừng bán con, con không đi, con không dám đòi canh cá uống nữa, nương đừng bán con!"

Tráng hán là một tên tàn nhẫn, một tay đao chém vào sau gáy đứa nhỏ, đứa nhỏ liền ngất đi, bị nhét vào xe ngựa.

Mà nương đứa nhỏ nắm nửa túi lương thực, cúi đầu nhanh chóng chạy đi.

“Nghiệp chướng a, thật sự là quá đáng thương! "Đào Hồng Anh không ngừng lắc đầu, nghe thấy khuê nữ rêи ɾỉ, mới phát hiện khuê nữ bị nghẹn sắc mặt đỏ bừng, cô vội vàng buông lỏng tay.

Giai Âm thở hổn hển mấy hơi, cũng là trong lòng khó chịu, đây là đang bán con sao!

Nửa túi lương thực, có thể đổi một mạng người!

Tráng hán kia tiếp tục thét to, "Lương thực đổi con, nha đầu mười cân gạo, tiểu tử hai mươi cân! Có ai đổi, mau chóng qua đây!”

"Nha đầu tiểu tử giữ bên người mà đang chạy nạn thật vướng víu, đổi lương thực, đổi mạng sống cả nhà, mọi người cũng có thể tìm đường sống!"

Một giỏ gạo được đặt dưới ánh mặt trời, càng lộ ra ánh vàng rực rỡ, làm người thèm ăn nuốt nước miếng.

Có người hoàn cảnh gia đình vốn đã khó khăn, đi bộ trên đường nửa tháng không có đồ ăn, thế là lần lượt tiểu nha đầu, tiểu tử bị ném vào xe khóc lóc, người nhà thì đầy gạo.

Mọi người Lý gia ở dưới bóng cây nhìn, đều thở dài. Cốt nhục chia lìa, thảm kịch nhân gian!

Đừng nói Triệu Ngọc Như cùng Đào Hồng Anh, chính là Ngô Thúy Hoa cũng không nói cái gì khó nghe, dù sao đều là làm nương, chướng mắt nhất chính là thảm kịch này.

Lý Giai Âm trốn ở trong lòng mẫu thân, trong lòng lạnh vô cùng. Tuy rằng mấy ngày nay cô cũng biết đây là loạn thế, cũng cố gắng trợ giúp người Lý gia ăn no, nhưng lúc này chính tận mắt thấy chuyện thảm như vậy, mới hiểu được loạn thế hai chữ với hàm nghĩa gì.

Cô thà làm chó lúc thịnh vượng còn hơn làm người lúc khó khăn.

Cô theo bản năng dựa vào ngực nương đập thình thịch, Đào Hồng Anh cúi đầu thấy khuê nữ nắm tóc mình, sắc mặt không tốt, vội vàng vỗ vài cái an ủi.

Lý lão thái nghe được động tĩnh, nhỏ giọng oán trách, "Đứa nhỏ còn nhỏ, hồn còn chưa ổn, dẫn nó đi xem náo nhiệt cái gì, mau quay lưng đi.”

Đào Hồng Anh cười mỉa, hận không thể nhét khuê nữ vào bụng.

Những người đó có lẽ cũng biết mình làm không phải hành động tốt gì, thay đổi một vòng, cũng không thuyết phục nhiều nữa, liền nhảy lên xe ngựa nhanh chóng rời đi.

Lý lão thái dập đầu hai cái, phân phó nói, "Kêu đứa nhỏ trở về, đóng xe, chúng ta đi thôi!”