Trước cổng đá chạm nổi nhị phu, hai tượng đá cao hơn mười thước đứng sừng sửng, chiến thần thần tượng, và phía bên phải còn lại Dạ Võ Đế!
- Hắn, Viêm Long Nộ sư cưỡi ngựa được xem là truyền quốc thần thú, cầm thần khí Sương Chi Ai Thương trong tay, ánh mắt lạnh lùng và kiếm phong chỉ thẳng về phía trước, giống như là đang dẫn đầu thiên quân vạn mã nhắm về phía quân thù.
Ngàn năm đã trôi qua, nhưng tinh thần nghị lực của Dạ Võ Đế vẫn mãi mãi như đế quốc Quang Huy nếu như không có nàng tự tay sáng tạo sự nghiệp Quang Huy, Dạ Thị tộc sẽ không thể thống trị đế quốc truyền thừa ngàn năm, nếu như không phải là nàng ngã xuống đột ngột, không hề truyền cho bất cứ người con nối dõi nào, Dạ Thị hoàn toàn có thể tiếp tục thống lãnh nhân tộc ngàn năm.
Bên cạnh hai tượng đá, còn dựng hai tấm bia đá, phía trên có khắc chữ từ lúc mới ban sơ thành lập thánh võ học viện tới nay, trong một ngàn năm từng có vô số võ sĩ thần cấp học ở học viện, số lượng đạt đến hơn ba trăm vị, nhân vật lẫy lững không có chỗ nào mà không biết.
Điều này cũng bao gồm viện trưởng của học viện Thánh Võ, có truyền tuyết bát giai hộ quốc chiến thánh xưng danh truyền thuyết Vũ Tông Dạ Liệt Thiên! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Hàn Phi rất khó liên hệ thần hồn trong tinh khí hải của hắn với pho tượng đá Dạ Võ Đế trước mặt, trong lòng đột nhiên nỗi lên một loại kích động chợt định hỏi đối phương.
Nhưng loại kích động này rất nhanh bị đè xuống, hắn cùng với các võ sĩ tham gia khảo hạch tiến vào trong học viện Thánh Võ của đại lục này.
Điều làm Hàn Phi cảm thấy kinh ngạc là, số người tham gia khảo hạch cũng tới gần ngàn người, người trọ ở Thần Tinh Chi Dạ chỉ có một phần, những võ sĩ thiếu niên tâm cao khí ngạo này tới đây đều trở nên cung kính cận thận vô cùng, có những người có thần sắc thấp thỏm.
Tham gia một lần khảo hạch phải nộp phí là một trăm tiền vàng, dựa theo sự khác nhau giữa các cấp khảo hạch sân thí võ để tiến hành khảo hạch cũng không giống nhau, trong đó số lượng người võ sĩ tam giai tham gia là nhiều nhất, tứ giai ít hơn phân nữa, nhưng ngũ giai chỉ người mấy người mà thôi.
Con số này thật là đáng sợ, phải biết trong mười người bình thường mới có thể chọn ra một võ sĩ, mà khảo hạch nhập học của học viện là một tháng một lần mà không phải là một năm, theo số lượng người khảo hạch, cho dù có hạn chế số người ghi danh, võ sĩ không ngừng vào học viện tích lũy số lượng tuyệt đối kinh ngạc vô cùng.
Lúc Bác Nhĩ Đức La nhìn thấy Hàn Phi cầm lá bài đi về phía trận khảo hạch ngũ giai, hắn giống như ăn tươi nuốt sống một con chuột, biểu lộ trên khuôn mặt muốn có nhiều sắc thái thì có bấy nhiêu.
Khảo hạch là dựa theo số thứ tự bốc thăm, Hàn Phi không may mắn bốc được số mười ba số cuối cùng, chỉ có thể cùng người khác ở bên ngoài từ từ chờ đợi.
Tình huống tam giai, tứ giai có chút không giống nhau, mười người một nhóm tiến vào, tốc độ khảo hạch tương đối nhanh, đội thứ nhất tiến vào nhưng mấy phút thì có người ra.
Thời gian trôi qua, người bên ngoài chờ càng ngày càng ít, và số người trở ra tinh thần khác nhau, có người ủ rủ, có người khóc nức nở, cũng có người vui mừng như điên cuồng, nhìn dáng vẻ của họ trái lại làm cho Hàn Phi nhớ lại kiếp trước hắn cũng cùng hàng ngàn người vượt qua kì thi cao đẳng gian nan.
Tốc độ khảo hạch ngũ giai rõ ràng chậm đi rất nhiều, một người tiến vào hiếm khi gần tới mười phút mới có thể ra, nhưng người người tinh thần nhẹ nhõm vui mừng, rõ ràng toàn bộ đã vượt qua khảo hạch.
Cái này kỳ thực rất dễ lý giải, võ sĩ giai thấp số lượng lớn, cạnh tranh tất nhiên mạnh mẽ, mà ngũ giai chỉ có mười mấy người, học viện và đế quốc này không phải là ngốc, thế nào vẫn sẽ bỏ qua, phỏng chửng trận khảo hạch này nhiều lắm chỉ là nghiệm minh thực lực thật giả mà thôi.
Ở cổng chờ gần hai giờ, cuối cùng cũng tới lượt Hàn Phi, chờ võ sĩ hộ vệ xuống, hắn tiến vào trong trận khảo hạch.
Trận khảo hạch học viện Thánh Võ quy mô cực lớn, bên trong cũng phân ra ba khối trận khảo hạch, nhưng ở sân cỏ và khán phòng to như vậy hầu như vắng vẻ không có người nào, chỉ có ba đạo sư của học viện và hai võ sĩ hộ vệ đang đứng bên cạnh sân cỏ.
Đạo sư võ sĩ phụ trách khảo hạch là một lão già và hai người trung niên, hình dạng của họ không có gì đặc biệt, ăn mặc cũng rất bình thường, đeo huy hiệu trước ngực để cho biết thân phận.
Lúc mục quang của Hàn Phi đảo qua một trong những người đó, đối phương liền có cảm ứng quay lại phía sau, ánh mắt thâm thúy như sao trời biển rộng, làm người có một loại cảm giác không làm chủ được muốn rơi lọt vào.
Nhưng mục quang hai người vừa chạm nhau, đối phương liền thu trở về, hướng về phía Hàn Phi thân thiện cười.
- Đây là người cuối cùng? Rất tốt. Tháng này thật tốt, cư nhiên có mười ba thiếu niên ngũ giai!
Lão võ sĩ này khom lưng cười hỏi người bên cạnh:
- Cơ Nguyệt, tháng trước là bao nhiêu người đến?
Lão đầu vóc người nhỏ gầy còn hơi gù lưng, tóc hầu như đều bạc trắng, nếp nhăn trên mặt như kênh rạch ngang dọc, lúc lão cười giống như đóa hoa cúc khô héo, nhìn qua hình dáng là có thể bị đánh ngã, hoàn toàn không giống như một đạo sư võ sĩ.
Chỉ là Hàn Phi tuyệt đối không dám xem thường hắn, cái người không có tướng mạo, đạo sư phụ trách khảo hạch võ sĩ hải dương số ít là thực lực cấp thiên không, trời biết lão đầu này sống bao nhiêu năm, lại có thực lực thuộc loại nào.
Nữ đạo sư trung niên đó tên là Cơ Nguyệt cười đáp:
- Đông Phương đạo sư, tháng trước chỉ có hai người, quả thật tháng này rất nhiều, cũng là may mắn của đế quốc.
- Rất tốt, lão đầu đạo sư họ Đông Phương này gật đầu, sau đó hướng về phía Hàn Phi cười tủm tỉm nói:
- Tiểu tử, xem qua còn rất trẻ, ngươi tên gì? Từ đâu đến?
- Hàn Phi, vương quốc Minh Lam!
Hàn Phi hành lễ, ngôn giản ý tặc nói:
- Ừ, trước triên ngươi đồng ý một cuộc thi nhé, chỉ cần thự lực của ngươi quả thật đạt tới ngũ giai học viện sẽ vì ngươi mà mở rộng cửa.
Lão gật đầu nói.
Quả nhiên đạt tới ngũ giai, khảo thí chỉ là đi lướt qua!
Một gã hộ vĩ tay cầm viên bàn màu vàng tiến tới trước mặt Hàn Phi, cung kính nói:
- Các hạ, xin hãy đặt một tay của ngài lên phía trước, không được dùng đấu khí hoặc linh lực.
Cái viên bàn này lớn gần bằng cái chậu rửa mặt, trên mặt khắc đầy số linh văn huyền ảo, đồng thời chung quanh có tới mười viên linh tinh đủ màu sắc, ở giữa thì trơn phẳng, vừa đủ để đặt một tay vào.
Hàn Phi gật đầu, đưa ra hữu chưởng nhẹ nhàng đặt lên trên.
Viên bàn vô cùng lạnh buốt, tay của hắn vừa đưa ra thì cảm thấy một luồng không khí lãnh lẽo nhắm thẳng vào lòng bàn tay, nhưng lập tức tan ra không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Nhưng cùng lúc hàn khí biến mất, kim bàn lại bắt đầu chiếu sáng bắn ra hào quang chói lọi, hơn nữa màu sắc không ngừng biến ảo, và tương đối, kết quả cuộc thi từ miệng võ sĩ hộ vệ phun ra từng chữ. - Số mười ba ngũ giai. Hàn Phi, mười tám tuổi, võ sĩ hải dương sơ cấp, đấu khí thuộc tính hỏa, kim, thổ, thủy, mộc.
Ba đạo sư học viện lập tức nhìn đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt của hai bên cảm thấy kinh hãi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Võ sĩ hải dương mười tám tuổi!! năm hệ đấu khí thuộc tính, làm sao có thể chứ?
Phải nói là thiên tài xuất thiếu niên, bọn họ nhìn qua rất lâu, võ sĩ hải dương mười tám tuổi tuy hiếm thấy cũng không tính là kỳ tích. Thế nhưng thân kiêm ngũ hệ đấu khí bọn họ ngay cả nghe cũng không nghe lọt tai. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Thông thường mà nói đấu khí thuộc tính càng thuần túy càng tốt, đấu khí thuộc tính một khi phức tạp thì rất khó có thể thăng cấp cảnh giới, vượt qua tam hệ trên cơ bản được xem là không có bao nhiêu tiền đồ.
Thế nhưng chân lý thông thường này được Hàn Phi phá bỏ, kinh nghiệm của ba vị đạo sư học viện khảo thí này rất phong phú, vừa nhìn thấy ánh sáng ngân bàn lóe chiếu thì biết hộ vệ võ sĩ không hề nói hoa, mà là khiến bọn họ không thể tin, năng lực của Hàn Phi ngũ hệ đấu khí này cũng vô cùng bình thường, thậm chí không có cách nào đánh giá đâu là chủ đâu là phó!.
Hàn Phi cũng lấy làm giật mình hắn càng không nghĩ rằng kim thuộc viên bàn này cư nhiên mạnh như vậy, nhưng đủ để đoán được thực lực của hắn, ngay cả tuổi tác và đấu khí thuộc tính điều có thể chứng tỏ rõ ràng.
Kết quả khảo thí! Trong mắt của đạo sư lão đầu phát ra ánh sáng kì dị nhìn Hàn Phi giống như là nhìn thấy bảo bối gì hiếm thấy, khiến Hàn Phi không cầm được có chút sởn tóc gáy.
Ngược lại vị đạo sư Cơ Nguyệt rất dễ gần, sau khi kinh hãi mỉm cười nói với Hàn Phi:
- Ngươi thật là làm cho ta cảm thấy khó tin, nhưng vẫn muốn chúc ngươi vượt qua khảo thí, hoan nghênh gia nhập học viện Thánh Võ!
-Đa tạ! Trong lòng Hàn Phi thầm thở dài một cái, hành lễ tạ ơn.
Một vị đạo sĩ trung niên khác nói:
- Nhưng trước tiên, ngươi phải ký một hiệp nghị.
Hiệp nghị? Hàn Phi bất giác hơi sửng sốt.
Hiệp nghị này vẫn tương đối không đơn giản ban đầu muốn vào học viện thánh võ ngoài việc cần vượt qua khảo hạch còn có yêu cầu khác, cái gọi là hiệp nghị thực ra là chọn lựa ba cái khế ước khác nhau.
Lựa chọn khế ước thứ nhất, Hàn Phi phải dốc sức cho học viện từ ba đến bảy năm, lựa chọn khế ước thứ hai, là dốc sức cho đế quốc hai năm đến năm năm, lựa chọn khế ước thứ ba là dốc sức cho đế quốc quân đội một đến ba năm!
Nếu như đơn giản mà nói, thiên hạ không có ai ăn mà không phải trả tiền, học viện Thánh Võ có thể mở rộng thu nạp bồi dưỡng tất cả võ sĩ tinh anh linh tộc và thú tộc, nhưng loại bồi dưỡng này không phải là miễn phí dựa theo sự khác nhau lựa chọn khế ước, trong học viện có thể nhận những đãi ngộ không giống nhau.
Lựa chọn khế ước thứ nhất đãi ngộ thấp nhất, lựa chọn khế ước thứ ba thời gian tuy thời gian ngắn nhất, nhưng đãi ngộ có thể nhận được lại là cao nhất!
- Lựa chọn khế ước thứ ba, vì đế quốc quân đội dốc sức một năm. Ta phải làm gì. Lại có thể được gì?
Hàn Phi suy nghĩ một chút.
- Để ta trả lời ngươi!
Đạo sư lão đầu nói.
- Lựa chọn khế ước thứ ba thì lập tức được chiêu mộ của đế quốc quân đội, tiến về phía Bắc tham gia ngăn chặn đấu khí man tộc, đương nhiên đây là lựa chọn nguy hiểm nhất. - Ký khế ước này, tất cả trong học viện đều miễn phí, hơn nữa có thể ở trong điện phủ tu luyện, có cơ hội đạt được chỉ điểm đạo sư võ sĩ cấp thần, ngoài ra sau khi được chiêu mộ có thể miễn phí trang bị và đấu kỹ giai cao. - Cuối cùng…
Lão đầu nhìn Hàn Phi đặc biệt nghiêm túc nói:
- Ta kiến nghị ngươi lựa chọn khế ước thứ hai, bởi vì lấy tuổi của ngươi, vẫn chưa tới lúc chấp nhận thử thách cuộc chiến sinh tử.
- Tin ta, nơi đó ác liệt vượt quá mức tưởng tượng của ngươi