Tàu vũ trụ của học phủ tinh đông rơi xuống ——
Tống Du đeo kính râm có thể che nửa khuôn, đi qua đại sảnh rộng lớn, nhất thời gây ra sự hỗn loạn xôn xao.
“Oa nga, những người anh chị em này nhiệt tình với Đế Đô Tinh đến mức liều mạng.” Tần Lạc tháo kính râm ra nhìn lướt qua đám người lại đeo lên, “Gương mặt này của ngươi đến chỗ nào đều thực nổi tiếng a, đều che thành như vậy, còn khiến cho bọn họ phải hét to.”
*****
Tống Du đối với chung quanh hết thảy nhìn như không thấy, đạm thanh nói: “Đi lái xe.”
Tần Lạc đầu cuối quét qua cổng lớn cảm biến không khí, chờ bọn họ đi ra ngoài, một chiếc màu đen vừa vặn đáp xuống trước mặt bọn họ.
Hai người lên xe, Tần Lạc thiết lập hành trình cho phi hành, nhìn kính, trong lòng vẫn cảm thấy thực không chân thật.
Bọn họ thế nhưng thật sự chạy tới học phủ tinh đi học.
Nhớ tới việc ngày hôm qua, đến bây giờ hắn còn hãi hùng khϊếp vía.
Hắn cùng trợ lý đặc biệt xử lý xong thi thể người hầu, vừa vặn nhìn thấy một đám hoàng gia thủ vệ vây quanh Tống Du cùng Tống Kha, Tống Kha mặt đầy là máu quỳ rạp trên mặt đất, Tống Du bắt lấy tóc của hắn từng cái hướng trên mặt đất đập.
Nếu có người khác dám gây rối trong cung thì đã bị xử bắn từ lâu, nhưng kẻ tấn công lại là nhị vương tử a! Không ai trong số các vệ binh hoàng gia dám ra tay, cuối cùng vẫn là quốc vương phái tới người đem Tống Du khuyên ngăn.
Được quốc vương thỉnh đi, Tống Du còn phi thường kiêu ngạo mà ném xuống một câu “Đừng để ta gặp lại ngươi, thấy một lần đánh một lần”.
Khi đó hắn cho rằng trời phải sụp, tè ra quần mà tìm lão cha thương lượng đối sách, lo âu đến cả đêm không ngủ.
Kết quả cái gì cũng không có, sáng sớm hôm sau quốc vương liền phê chuẩn để Tống Du chuyển trường, có hai cái yêu cầu, thứ nhất hắn phải đi học, thứ hai không thể bại lộ thân phận vương tử, một khi bại lộ liền phải lập tức hồi cung.
Sau khi xe rời đi, Tần Lạc thuận miệng nói chuyện tào lao: “Ngươi quá độc ác, nghe ta lão cha nói Tống Kha bị gãy xương sườn, nh tay phải bị gãy, não chấn động, muốn an dưỡng nằm trên giường nửa tháng mới có thể hồi phục.”
Nói lên việc này, hắn cảm thấy thể xác và tinh thần thoải mái, khuôn mặt có lúm đồng tiền thật sâu.
Tống Du từ trong ba lô lấy ra một cuốn sách, đặt ở trên đùi không chút để ý mà nói: “Nhu nhược, không trải qua bị đánh.”
Tần Lạc liếc nhìn bìa cuốn sách có dòng chữ "Vật lý lượng tử là một bí mật lừa đảo", không khỏi trố mắt nhìn, có thể đem vật lý học trở thành sách thú vị cũng chỉ có hắn đi?!
“Bất quá kế tiếp phải nhẫn một đoạn thời gian.”
Đại hoàng tử bị đánh nặng đến mức đó, bọn họ sẽ không chịu yên, bọn họ ở học phủ tinh, không có biện pháp kiểm soát được tình hình của Đế Đô Tinh, chỉ có thể tận hết khả năng làm đối phương không bắt được sai lầm.
Tống Du tầm mắt từ công thức phức tạp nhấc lên nói : “Ai nói ta muốn nhịn?”
Tần Lạc sửng sốt, “Vậy ngươi tới đó làm gì?”
Tống Du: “Chơi a.”
Tần Lạc: “……” Ngươi thật giỏi.
-