Yến Cung Truyện

Chương 39: Thao nàng trước gương (H)

Edit: xuxu6565

Cả người hoàn toàn mất sức lực, một đôi tay trắng nõn kéo cổ Yến Tề Quang, lười nhác ngã vào trong l*иg ngực hắn, tiêu hóa kɧoáı ©ảʍ vừa mới bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Yến Tề Quang chính hắn cũng cảm thấy khổ sở, lúc vừa mới đem Hộ Nghi xoay người, túi thơm mấy phen hung hăng cọ lên phía trên qυყ đầυ hắn, càng có một lần dùng bề mặt chạm rỗng thô lệ cọ qua mã mắt, hơn nữa Hộ Nghi đang lúc hưởng thụ lạc thú huyệt nhỏ bên dưới kẹp chặt muốn chết, thiếu chút nữa không bảo vệ được tinh quan bắn ra.

Hắn cúi đầu cùng Hộ Nghi triền miên hôn môi, mới đứng vững tâm thần, lại có tâm tư chòng ghẹo nàng. Ôm Hộ Nghi xoay người đổi tư thế, ở tư thế Hộ Nghi vừa lúc có thể nhìn đến trong gương chính hắn dùng long căn như thế nào thao huyệt nàng.

Hộ Nghi sao chịu xem, xấu hổ gắt gao nhắm chặt mắt, lại nghe Yến Tề Quang ở bên tai dọa nàng: “Nàng nếu không mở mắt ra nhìn cho kỹ, trẫm liền tại đây trước gương thao nàng đến chết.”

Chợt nghe xong những lời này, Hộ Nghi sợ tới mức nhanh chóng mở to mắt. Còn chưa chuẩn bị tốt, phía sau người này lại bắt đầu rút ra cắm vào, vốn dĩ nàng hoa huyệt bên trong nhỏ hẹp muốn ăn toàn căn đã rất gian nan, càng miễn bàn ở bên trong cơ thể nàng còn chứa thêm một chiếc túi thơm, theo động tác hắn càng bị đẩy hướng vào chỗ sâu trong.

Hộ Nghi bị bắt nhìn đông cung sống trong gương. Nhưng khi thấy đồ vật kia gân xanh nổi lên cắm thật sâu trong hoa huyệt nàng, sau đó lại toàn căn rút ra, qυყ đầυ thô to cắm ở huyệt khẩu, cọ xát, mang đến xúc cảm vừa tê vừa ngứa.

Hoa huyệt nhỏ hẹp kia bị thao mở ra như hạt nhãn lại bị qυყ đầυ cường ngạnh căng ra, rồi lại không đi vào, ngược lại lấy qυყ đầυ đâm chọc bên ngoài cọ xát hoa châu sưng lớn. Hộ Nghi sợ nhất bị treo ở tình huống nửa vời này. Biết hắn thích nghe cái gì, thanh âm kiều kiều ngọt ngào kêu: “Tề ca”.

Long căn tím đen thô tráng lúc này mới chịu phát lực thao vào, Hộ Nghi lúc này mới nhớ tới trong huyệt còn một đồ vật khác nữa. Lại phát hiện Yến Tề Quang cắm truy tìm đồ vật ấy, kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ tích luỹ rất nhiều, lại thêm một tầng. Cho đến khi hắn rốt cuộc tìm đúng địa phương, cơ hồ đem Hộ Nghi hai chân kéo ra, giống như đóng cọc hướng về phía trước mạnh mẽ thao, vừa lúc đem chỉnh viên túi thơm đến chỗ sâu nhất trong hoa huyệt kia gõ gõ cửa hoa tâm, cửa động sợ hãi run rẩy sau mấy phen điên cuồng va chạm, lại bị bề mặt chạm rỗng ma xát đến cái miệng nhỏ kia rốt cuộc nhút nhát sợ sệt đã mở miệng, vừa lúc đem chỉnh viên cầu đút vào.

Hộ Nghi sợ hãi kêu một tiếng, thấy trong gương nữ tử hoa dung thất sắc, ý mị càng sâu. Túi thơm bằng bạc đi vào cảm giác khác biệt so với qυყ đầυ, cứng rắn không thôi, mặt ngoài chạm rỗng thô ráp còn mài qua vách trong tử ©υиɠ mẫn cảm. Nữ tử kêu khóc xin tha đã đến cực hạn, cố tình người phía sau hưởng cực lạc, bên trong hoa huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ điên cuồng co bóp như sinh vật sống, cái miệng nhỏ khẩn trương cắи ʍút̼ qυყ đầυ, tinh quan mở rộng bóp chặt eo nàng bắt đầu từng đợt rót tinh.

Hộ Nghi như bị ném lên chín tầng mây, kɧoáı ©ảʍ cực hạn tới rồi, một trận vừa đau vừa trướng, mũi chân banh thẳng, nội huyệt bắt đầu gia tốc mấp máy, Yến Tề Quang liền biết nàng cũng muốn tiết, cơ hồ là cắn răng rút long căn từ bên trong hoa huyệt điên cuồng gắt gao co rút kia, ôm nàng đối diện gương. Quả nhiên mới vừa rút khỏi tới, từ trong huyệt nội bắn ra “keng” một tiếng trong gương một dòng nước lớn trong suốt kèm theo túi thơm bị lực đạo hoa huyệt co rút mạnh mẽ bắn ra, ngay cả hỗn hợp long tinh cũng phun ra ở trên gương bạc lớn kia.