Thế nhưng cho dù có muốn, cho dù có nhiều lợi ích, nhưng mà bây giờ đồng ý với chưởng môn thì tương đương với đồng ý với sự sắp xếp của chưởng môn.
Chưởng môn, thoạt nhìn là hy vọng Lý Tô về Phi Tiên Tông hảo hảo tu luyện, sau đó có thể đột phá Kim Đan kỳ.
Chỉ có Thiên Linh Căn mới không có bình cảnh kết đan.
Linh căn càng chênh lệch, bình cảnh kết đan thường sẽ càng đáng sợ.
Mặc dù Lý Tô bước vào cảnh giới Trúc Cơ viên mãn nhanh như vậy, nhưng bây giờ chưởng môn càng lo lắng hơn cho Lý Tô.
Cho nên nàng mới đưa ra đề nghị này.
Nhưng nếu như Lý Tô tu luyện nghiêm chỉnh giống như là những tu tiên giả khác thì lại phế hắn.
Nhưng bây giờ trực tiếp cự tuyệt chưởng môn, thứ nhất là sẽ phụ lòng tốt của người ta, thứ hai có thể làm tổn thương Tô Vân?
Cho nên, sau khi suy nghĩ hơn một phút đồng hồ về sau, cuối cùng Lý Tô mở miệng.
"Sư tôn, ta nguyện cưới Tô Vân sư muội."
Lý Tô nói.
Hắn vừa nói dứt câu, lập tức nhìn thấy trên mặt của chưởng môn nở một nụ cười tươi.
Chưởng môn cười.
Cười lên thật là dễ nhìn a.
Thật ra thì ta càng muốn cưới ngươi hơn.
Lý Tô trong lòng nói thầm thêm một câu.
Đương nhiên bây giờ không thể nói câu này ra được.
Bên cạnh, mặt Tô Vân trực tiếp đỏ đến cổ.
Nàng càng thẹn.
Đâu cũng cúi xuống càng thấp hơn, hoàn toàn không dám nhìn Lý Tô.
Nhưng là.
Trong lòng lại cảm thấy có chút thấp thỏm khó hiểu, thậm chí có chút vui sướиɠ, nhưng mà bây giờ đa số đều bị xấu hổ chiếm lấy chủ đạo.
Mặc dù bây giờ nàng đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng đa số thời gian đều dùng để tu luyện.
Tu tiên không thời đại.
Nàng không chỉ thân thể vẫn còn là thiếu nữ mà tâm tính vẫn là thiếu nữ.
"Nhưng mà sư tôn, phương thức tu luyện của ta tương đối đặc thù, nếu như ta bị trói buộc lại một chỗ thì sẽ bất lợi cho việc tu luyện, xin sư tôn yên tâm, ta đường đường chính chính tu luyện, ta sẽ không tiếp xúc với bất kỳ tà môn ma đạo gì."
Lý Tô lại chuyển hướng nói sang chuyện khác.
Mặc dù chưởng môn cười lên nhìn rất đẹp, hắn cũng muốn nhìn lâu một chút nhưng mà những lời này không thể không nói.
Quả nhiên, nụ cười ở trên mặt của chưởng môn lại từ từ biến mất.
"Cho nên, ý của ngươi là?"
Chưởng môn hỏi.
Lý Tô nhìn về phía nàng: "Sư tôn, chúng ta đánh cược như thế nào?"
Đánh cược!
"Đánh cược cái gì."
"Liền cược trong vòng năm năm, ta đột phá Kim Đan kỳ."
Trong vòng năm năm, đột phá Kim Đan kỳ!
Tô Vân không khỏi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lý Tô.
Chưởng môn nhíu lông mày lại, trong ánh mắt lại lộ ra vẻ hứng thú.
"Ngươi muốn cược như thế nào?"
Nàng hỏi.
"Nếu như ta thắng, ta cưới Tô Vân sư muội, nhưng xin sư tôn hãy cho phép ta tu luyện theo phương thức của mình, về phần Tô Vân sư muội, ta sẽ không cưỡng ép giữ nàng ở bên người, nàng vẫn ở lại Phi Tiên Tông tu luyện."
"Nếu như ta thua, ta cưới Tô Vân sư muội, về Phi Tiên Tông tu luyện."
Lý Tô một hơi nói ra tiền đặt cược.
Ân, tiền đặt cược này cho dù là thắng hay thua thì đều sẽ cưới Tô Vân.
Tô Vân là thiên tài ngũ phẩm linh căn, cho dù cưới vào cửa, Lý Tô cũng không định giữ nàng lại Lý phủ.
Như vậy thật sự không tốt cho nàng.
Nàng tốt nhất vẫn là ở Phi Tiên Tông tu luyện.
Không giống như những nữ tu khác mà Lý Tô nạp, Tô Vân hoàn toàn nắm chắc có thể đột phá Kim Đan kỳ.
Cũng có thể làm bạn Lý Tô thời gian rất lâu.
Cho nên, đương nhiên Lý Tô sẽ không chậm trễ nàng.
Bất quá. . .
Ở trước đó, Lý Tô cũng sẽ trưng cầu ý kiến của nàng, để nàng sinh em bé cho mình gì gì đó.
Cũng không chậm trễ cho lắm.
Mặt Tô Vân lập tức đỏ đến bên tai.
Trong lòng lại có chút vui vẻ, Lý sư huynh hình như đúng là thích nàng, cho dù thắng hay thua đều nhất định phải cưới nàng!
Chưởng môn ánh mắt nhìn lướt qua mặt Tô Vân.
Thua hay thắng đều muốn cưới sư muội. . .
Lý Tô tiền đặt cược này. . . khiến cho nàng cảm thấy thú vị.
"Tốt, ta đánh cược với ngươi!"
Phi chu một đường tiến lên, rất nhanh đã bay trở về Phi Tiên Tông.
"Lý Tô, ma tu dưới mặt đất, chuyện này tạm thời không được lộ ra ngoài, phòng ngừa gây nên khủng hoảng."
Chưởng môn nhìn về phía Lý Tô, nói.
"Vâng, sư tôn."
Lý Tô nói.
"Viên Kinh Hồng Đan này ngươi cầm, có trợ giúp tăng lên phẩm cấp Kim Đan."
Chưởng môn đưa tay ra, trong tay của nàng xuất hiện một viên đan dược.
Đan dược bay tới Lý Tô.
"Tạ ơn sư tôn!"
Thật ra thì Lý Tô không cần, nhưng nếu như hắn không muốn thì không bình thường.
Phẩm cấp Kim Đan và linh căn, tư chất thiên phú, công pháp đều rất có quan hệ.
Nhưng cũng có một chút đan dược có thể tăng cường một chút.
Cái đan dược này tương đối trân quý.
Không chỉ có phương pháp luyện chế rất hiếm thấy, dược thảo cũng khó có thể sưu tập đến.
Không ngờ được là trong tay chưởng môn còn có đan dược như thế này.
Cái Kinh Hồng Đan này Lý Tô không cần đến, sau này Tô Vân Kết Đan, cho nàng dùng đi.
"Sư huynh, cố lên!"
Phi Tiên Tông, ngoài sơn môn, Tô Vân lên tiếng nói ra.
Mới nói xong, Tô Vân đỏ mặt.
Nàng cỗ vũ.
Nhưng mà theo như tiền đặt cược giữa Lý Tô và chưởng môn, cho dù thắng thua, Lý Tô đều cưới nàng.
Vừa nghĩ tới đây, Tô Vân tim phanh phanh trực nhảy.
Nhưng nàng vẫn đưa Lý Tô ra khỏi sơn môn.
"Sư muội, chờ ta đến cưới ngươi!"
Nàng đã thẹn thùng như thế, nhưng Lý Tô một câu khiến cho nàng trở nên càng thẹn thùng.
Nhìn Tô Vân xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt, Lý Tô cười ha ha một tiếng, ngồi phi chu rời khỏi Phi Tiên Tông.