[ABO] Uốn Cong Thành Thẳng

Chương 1.4: Sau một đêm tình bị đánh dấu vĩnh viễn ( H )

Walton có một làn da đẹp, khuôn mặt thon dài mà kiên nghị, ngũ quan đoan chính, màu da không ngăm đen giống những binh lính khác, mà có màu lúc mạch khỏe mạnh. Nếu trong ngày bình thường lần đầu tiên gặp người này, ấn tượng đầu tiên của cậu có lẽ sẽ cho rằng anh là một thiếu tá trầm ổn. Nhưng giờ phút này, vị thiếu tá trầm ổn này, lại có ánh mắt mê ly, sắc mặt ửng đỏ, mùi rượu đầy người, vừa nhìn là biết đã uống say. Phần lớn trọng lượng cơ thể anh đều đè lên người cậu, làm Mạc Lan không thể động đậy, bàn tay anh tiến vào trong quần thiếu tá Omega lần đầu tiên gặp mặt, lời nói không phù hợp với hình tượng.

“Omega động dục, chỉ dựa vào phía trước, không thể thỏa mãn đi? Khát vọng thật sự, không phải nơi này sao……” Cái tay kia buông tiểu Mạc Lan ra, lại không có ý tốt đi vòng ra phía sau.

“Cút!” Mạc Lan không thể nhịn được nữa, hận không thể một chân đá văng Walton, chỉ tiếc hai chân cậu đã bị tách ra hai bên người Walton, không còn chỗ nào để sử dụng sức lực. Mạc Lan đành phải lấy lui làm tiến, đôi giày quân đội liên tục đá vào xương hông Walton, Walton ăn đau lui về phía sau vài bước, Mạc Lan nhanh chóng xoay người đứng lên.

Cậu phải chạy nhanh rời khỏi nơi này, nếu không đi, chính là tự chuốc lấy khổ.

“A!” Một cỗ lực mạnh mẽ ấn cậu trở lại trên giường, bụng đυ.ng mạnh vào mép giường, Mạc Lan đau đến gập người lại, đầu gối quỳ trên mặt đất bị hai đầu gối Walton tách ra, Walton dính sát vào người cậu, Mạc Lan cảm nhận được rõ ràng vật thể giữa hai chân Walton đang trướng lớn, kích cỡ kinh người.

Trong đầu Mạc Lan vang lên hồi chuông cảnh báo, nhưng cổ cậu bị đè lại, căn bản không thể đứng dậy được.

Quần cậu bị kéo xuống, mông trắng nõn bại lộ trong không khí run lên một chút, ở trong mắt Walton, chính là chất xúc tác cho du͙© vọиɠ.

Mạc Lan theo bản năng muốn khép hai đầu gối lại, nhưng Walton mạnh mẽ đứng giữa hai chân cậu, hơn nữa quần quân phục bị cởi đến nửa đầu gối, hoàn toàn bị trói buộc.

Côn ŧᏂịŧ thô to kia không quan tâm mà đỉnh vào cánh mông, hai tay Mạc Lan vung loạn về phía sau, trong miệng kêu to: “Cút! Cút ngay!” Walton chỉ dùng một tay đã thoải mái khống chế hai cổ tay Mạc Lan, đem hai cổ tay ấn trên đỉnh đầu Mạc Lan. Mạc Lan cứ như vậy, nửa người trên bị đè lại, cổ và tay đều ghé vào trên giường, nửa người dưới tách ra quỳ trên mặt đất, bị Walton tiến vào.

“Tê……” Hoa huyệt chưa từng được người khác chạm vào không cách nào php tiếp nhận được quái vật khổng lồ như vậy, Mạc Lan nhịn không được đau đớn kêu lên.

“Hư……” Walton rõ ràng đã rất say, “Lập tức sẽ không đau nữa.”

Mạc Lan không khách khí trả lời một cách thô lỗ: “Cái, cái rắm…… A!”

Mạc Lan không ngừng vùng vẫy, nhưng không thể lay động sự giam cầm của Walton.

Walton không hề nói dối, sau khi anh thọc vào rút ra khoảng mười lần, sự đau đớn khô khốc lúc đầu qua đi, hậu huyệt Mạc Lan đã bắt đầu ươn ướt, cậu bắt đầu cảm nhận được…… Kɧoáı ©ảʍ.

Omega không hổ là người có thể chất thích hợp nhất để làʍ t̠ìиɦ, dâʍ ŧᏂủy̠ giống như biết rằng người đang thao, chính là người đã đánh dấu tạm thời mình, điên cuồng phân bố ra chất bôi trơn trong đường đi để lấy lòng kẻ đánh dấu giả.

Tin tức tố của hai người hoà quyện vào nhau, bao trùm mọi ngóc ngách trong phòng, mỗi hơi thở của họ, tựa như đang hít phải một loạ thuốc thôi tình. Walton vừa cắm lộng Omega dưới thân, vừa không ngừng dùng hàm răng sắc nhọn cắn vào làn da sau cổ Mạc Lan, không chê phiền mà một lần lại một lần đánh dấu để lại dấu ấn của mình, khiến Omega này từ trong ra ngoài đều tràn ngập hương vị của anh.

Lý trí của Mạc Lan nói cho cậu rằng, nên cự tuyệt, nhưng cảm tính khiến cậu không thể đẩy Alpha đã đánh dấu tạm thời cậu ra được.

Walton vong tình mà thọc vào hơn trăm lần, cảm giác sự giãy giụa của người dưới thân dần ít đi. Mạc Lan dưới ảnh hưởng của du͙© vọиɠ và tin tức tố, không còn chút sức lực nào, thân thể mềm nhũn, gần như quỳ không nổi, Walton dang một tay ra, ôm lấy bụng Mạc Lan, chống đỡ để cậu không trượt xuống.

“Không còn sức sao?”

Mạc Lan đã không còn sức để trả lời, chỉ ghé vào giường thở hổn hển. Toàn thân đều dựa vào bàn tay đặt trên eo mình, nếu không cậu đã sớm tê liệt mà ngã xuống mặt đất.

---------------

Nếu yêu thích truyện, các bạn hãy DONATE tiếp thêm ĐỘNG LỰC để bên mình có động lực ra edit truyện và hoàn thành truyện nha

-------

MỌI NGƯỜI CÓ THỂ IB TELEGRAM (Tieu_Muoi0831) ĐỂ MUA TRUYỆN RẺ HƠN