"Tôi có thể nhìn thấy được có rất nhiều khách quý tham gia lần đầu, tôi sẽ giải thích quy tắc và cung cấp đề nghị cho các vị, ví dụ với cô gái này đi, căn cứ theo giá trị được quyết định, giá trị của cô gái này cao hơn năm triệu, giá khởi điểm cũng là năm triệu, trong quá trình đấu giá, tôi sẽ dùng năm triệu làm điểm khởi đầu mua được cô gái, sau khi kết thúc, phòng đấu giá sẽ nhận 10% giá trị món hàng xem như phí phục vụ."
"Tất nhiên năm triệu chỉ là giá khởi điểm, giới hạn trong việc trước khi chân kiểm, sau khi chân kiểm vẫn có thể tiếp tục đấu giá được, giá khởi điểm cũng căn cứ theo cấp bậc chân kiểm mà tiến hành thay đổi, có thể sẽ hạ thấp xuống, cũng có thể tăng lên gấp đôi, bây giờ, tôi xin mời Hoa Lửa tiên sinh đưa ra quyết định."
"Không bán, tôi không có ý định đấu giá, dù sao món hàng tốt như này cũng không phải dễ dàng gặp được." Hoa Lửa đáp.
Lúc này, màn hình số 12 sáng đèn lên, đây là tín hiệu xin nói chuyện, người chủ trì đè xuống hộp điều khiển từ xa, nói: "Số 12, xin mời Thế Đao tiên sinh lên tiếng."
Một âm thanh khá tùy tiện vang lên: "Hoa Lửa, tôi trả 10 triệu, nói cho tôi biết quan hệ giữa anh với cô gái này là gì."
"Thế Đao tiên sinh, vấn đề của ngài không hợp quy tắc ở đây, đây là vấn đề riêng tư, Hoa Lửa tiên sinh có thể từ chối trả lời." Người chủ trì đáp.
"Cô gái là ai có liên quan gì tới anh chứ?" Hoa Lửa hỏi.
"Không liên quan, tôi chỉ tò mò thôi, không nói thì thôi."
"Vừa ra tay đã trả 10 triệu mà chỉ vì một chút lòng tò mò thôi sao? Anh đang đánh vào mặt tôi đấy, có điều cũng không sao, dù sao anh cũng không biết tôi là ai." Hoa Lửa tỏ vẻ không sao cả.
Hoa Lửa nhìn cô gái nhỏ ngây thơ nằm im trên ghế, bắt đầu nhớ lại chuyện quá khứ, năm ấy Văn Hà chỉ mới mười hai tuổi, đó cũng là mẹ của cô gái này, là người vợ hắn cưới về nhà.
Sau khi ly dị, có một buổi tối hắn lỡ uống say quá chén, hắn không cam lòng bởi vì người đàn bà kia đã dùng thủ đoạn dơ bẩn để lấy đi toàn bộ tài sản của hắn, hắn càng nghĩ thì cơn giận trong lòng càng tăng thêm, trong đầu hắn đột nhiên nảy ra một ý nghĩ đáng sợ, nếu người đàn bà đó đã phá hủy hắn thì hắn sẽ phá hủy con gái của ả!
Ngày hôm đó, hắn mang them men say về nhà, cầm băng keo bịt kín miệng cô bé đang ngủ say, sau đó cởi sạch quần áo trên người cô trong sự giãy giụa điên cuồng.
Hắn dùng một chân đạp lên lưng cô, ép cô nằm im trên giường, sau đó dùng băng keo trói chặt tay cô ra sau lưng.
Hắn nhìn cô gái có thân hình xinh đẹp đang giãy giụa không ngừng dưới thân mình, cơ thể kia bé nhỏ và có làn da trắng như tuyết, tấm lưng mềm mịn, đôi chân non nớt đá đạp trên giường không ngừng, đùi non đẹp đẽ giãy giụa qua lại, khiến hắn không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Một kɧoáı ©ảʍ cấm kỵ vô hình xuất hiện, hắn không tự chủ được mà nhìn về cặp mông vểnh màu hồng phấn của cô, hai mép l*и khép chặt không một khe hở, chỉ thấy xung quanh môi l*и không hề có chút dấu vết nào, cực kỳ hấp dẫn.
Dưới men say, cơn giận và du͙© vọиɠ, lý trí của hắn hoàn toàn bị đánh nát, hắn hóa thành thú hoang, nhào lên người con gái của mình như một con chó sói muốn đánh giấu con mồi, cắm thẳng ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắt vào l*и non của thiếu nữ nhỏ bé.
Trong nháy mắt, hắn đã cảm nhận được sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ chưa bao giờ có, vào giây phút đó hắn cũng hiểu ra, hóa ra cảm giác được đυ. cô công chúa nhỏ mà hắn yêu thương suốt mười hai năm qua lại tuyệt vời như thế! Tôi hôm đó, hắn hưng phấn mà đυ. ȶᏂασ con gái của mình suốt cả đêm.