Là Cậu

Chương 1: Cậu có bỏ đi lần nữa không?

Vào một buổi chiều thu đầy nắng và gió, nó có cơ duyên gặp hắn trong hôm cắm trại của trường, ấn tượng đầu tiên với nó là hắn khá cao, gầy, đặc biệt là gương mặt V_line đáng ngưỡng mộ mà mọi cô gái đều ao ước.

Nhưng nếu chỉ có vậy thôi thì cũng thường, hắn còn có một đám bạn tâm huyết PR rất nhiệt tình cho hắn. Qua lời kể của đám bạn thì nó biết được hắn là con nhà khá giả, chơi bóng xuất sắc, và đặc biệt là đang ĐỘC THÂN.

Bỏ lỡ một người con trai như vậy thì quả là một sự sai lầm, không lòng vòng, tối hôm đó nó lập tức add friend chính thức cua anh chàng này.

Hắn cũng nhận tín hiệu rất nhanh, accept luôn cô bé nấm lùn. Khởi đầu thuận lợi, nó cứ ngỡ hắn là người dễ gần nhưng không. Tuy "dày dặn kinh nghiệm cua trai" nhưng nó lại phán đoán sai, hắn là một tên nói sang thì lạnh lùng, còn nói thô ra thì rất chảnh. Ngày nào nó cũng rắc thính như rắc bả mà hắn cứ trơ ra như đít bom.

"Cậu là mật khẩu duy nhất

để giải nén tệp chứa trái tim tôi."

"Tài khoản của bạn đã bị vô hiệu hóa."

"Ship cho e một tình yêu màu nắng

nhẹ nhàng sâu lắng nhưng đầy đủ yêu thương."

"Phí ship nội tỉnh là mười lăm nghìn, ngoại tỉnh là ba mươi nghìn."

"Thay vì nhìn nhau thở dài

sao chúng ta không cùng nhau thở gấp?!"

"Có khả năng cậu bị bệnh tim đấy."

Bậc thầy làm mất hứng là đây, hắn thở ra câu nào là khó chịu câu đấy. Nhưng hắn càng như vậy nó càng thích. Chưa là gì đâu, một khi phù thủy của những chiếc "thính" ra tay xem hắn chịu được bao lâu.

...

Thế rồi một ngày đẹp trời, khối băng ngàn năm ấy cũng đã tan chảy, Có vẻ như sau cuộc tình trước bị đổ vỡ, hắn đã chịu mở lòng.

Truyện là giờ ra chơi tiết hai hôm ấy, nó lén lén lút lút mang đồ ăn sáng dấu vào trong hộc bàn của hắn. Xong xuôi, tính ra về thì chạm mặt phải mấy cậu con trai của lớp đấy.

Mấy thằng bắt gặp gái lớp khác thì nhơn nhơn trêu:

"Hey baby, nếu baby định sang để xin info thì tôi đồng ý"

Mấy thằng cười cợt rồi chặn luôn cái cửa ra vào giữ nó ở trong lớp. Mặt nó ngắn tũn, ơ kìa, trai lớp này hám gái quá vậy? Nhìn nó xấu như quỷ thế này mà cũng không tha!

Nó đang rối rít tít mù đứng luống cuống không biết làm sao thì một giọng nói nam tính cất lên:

"Đến để xin info tôi, các cậu tránh ra."

Hắn xuất hiện như một vị thần, chen qua đám con trai rồi lôi nó đi. Nó ngây người nhìn chăm chăm hắn, trái tim trong l*иg ngực đập badabum.

Ngầu quá, ước gì anh chàng ngầu lòi trước mặt nó đây sẽ là người yêu của nó nhỉ. Suy nghĩ vụt lên trong đầu, nó buột miệng:

"Ngoài kia đám cưới linh đình

Bao giờ mới đến lượt mình đây anh?""

"Bây giờ!"

Gì cơ? Hắn nói gì cơ? Nó ngẩn ngơ không nói nên lời. Hắn bật cười, béo nó một cái vào má rõ đau

"Cậu ko nghe nhầm đâu đồ ngốc, làm người yêu mình nhé!"

Nó cứng miệng, mồm lắp bắp, mắt trợn tròn ngạc nhiên, chưa kịp đồng ý thì đã bị hắn lôi đi rồi.

"Chiều nay hẹn hò nhé, nấm lùn!"

Nó tủm tỉm cười theo sau hắn. Chính thức tuyên bố với cả thế giới: HẮN VỚI NÓ LÀ NGƯỜI YÊU.

...

Hôm nay là buổi hẹn hò đầu tiên, nó đề nghị đi chơi game ở quán net để hai đứa hiểu về sở thích của nhau hơn, hắn oke. Khỏi phải nói cũng biết nó chơi game dởm đến mức nào

"Khi chúa ban phát sự thông minh, cậu đã bật ô ra che hết rồi à?"

Sau mấy ván thua te tua hắn nhíu mày mất kiên nhẫn.

Nó quay ngoắt sang, đôi mắt long lanh rưng rưng

"À không, để tôi chỉ cho."

Thế là hắn cầm tay nó để dạy, đôi tay nhỏ xíu lọt trong lòng bàn tay hắn, cảm giác gì thế này, lâu lắm rồi mới lại có cảm giác như vậy.

"Này, như này mỏi lưng lắm, cậu ngồi lên chân tôi đi."

Hắn cố làm mặt lạnh tanh, nhưng đôi má kia có gì đó ửng hồng.

Nó gật đầu cái rụp rồi vô tư leo lên đùi ai đó ngồi, chẳng hề nghĩ đến trái tim hắn đang khởi nghĩa trong l*иg ngực.

"Sao cậu chết nhiều mạng thế, tay cậu run quá kìa, có lạnh không á?" _ nó ngây ngô hỏi

"Hơi!"

Hắn tức điên đầu, tại con nhỏ này nên hắn mới quê thế, lại còn hỏi !!!

Cảm giác ngày đầu được yêu ùa về, nhưng đi với nó là cảm giác bị người thương bỏ rơi, đột nhiên trái tim hắn thắt lại, bất giác cất lời:

"Cậu... có bỏ đi lần nữa không?"