"Cô mẫu, Liễu nhi cũng không còn cách nào khác!" Thục phi khóc nói: "Từ khi vào cung, trái tim Liễu nhi luôn ở trên người biểu ca, nhưng biểu ca lại đối với Liễu nhi không lạnh không nóng, cho dù thị tẩm cũng kém người khác, thân thể Liễu nhi thì vẫn luôn không được tốt, đời này muốn mang thai càng thêm khó khăn, Liễu nhi hiện giờ đã không dám vọng tưởng, chỉ cầu cô mẫu thương Liễu nhi, thành toàn cho ước nguyện này của Liễu nhi.”
”Ngươi! " Thái hậu tức giận đến mức mắt trợn tròn, chỉ vào Thục phi giọng nói cũng trở nên run rẩy: “Có phải ngươi muốn làm khó ai gia?”
“Liễu nhi không dám, Liễu nhi thật sự là không có cách nào!”
Thục phi cúi đầu, lại siết chặt lòng bàn tay, nàng thị tẩm nhiều năm cũng không có mang thai, một cung nữ tam đẳng nho nhỏ một lần lại mang thai, điều này làm sao nàng có thể cam tâm? Hiện tại có Hoàng Thượng che chở, nàng không thể làm gì Lăng Hoan, nhưng nàng lại không muốn để cho nàng ta dễ chịu.
Có thể sinh thì sao? Đến lúc đó cốt nhục tách ra, còn không phải sống không bằng chết sao?
"Việc này Ai gia sẽ không nhúng tay vào, được rồi, ai gia cũng mệt mỏi, Cao ma ma, đưa Thục phi hồi cung.”
"Thục phi nương nương mời!” Cao ma ma đỡ bả vai Thục phi, muốn dẫn người rời đi.
"Cô mẫu! " Thục phi vẫn chưa muốn đi, nhưng nàng thấy Thái hậu cũng không thèm liếc mắt nhìn mình một cái, chỉ đành uất giận rời đi.
Không nói Thục phi sau khi trở về làm sao lấy cung nhân trút giận, bên kia Lăng Hoan cũng không biết người khác đã đánh chủ ý vào bụng nàng , giờ phút này nàng đang nhàn rỗi ăn hoa quả.
Hiện giờ nàng mang thai hơn một tháng, thân thể đã dần dần có phản ứng, thịt thì nửa điểm cũng ăn không nổi, ngược lại hoa quả rau xanh có thể ăn một chút, như vậy thực sự làm cho đám người Diệp Lan lo lắng, luôn thay đổi biện pháp khiến cho nàng ăn.
Thế nhưng Lăng Hoan phản ứng nghiêm trọng, một chút mùi thịt cũng không ngửi được, nước dùng mới bưng lên, nàng liền nôn đến sắc mặt tối sầm, làm người hầu hạ một bên đều sợ hãi.
Kỳ thật trong lòng Lăng Hoan cũng có chút lo lắng, nàng ăn không được đồ, hài tử trong bụng sẽ không có dinh dưỡng, cũng may nàng có linh tuyền, nàng mỗi ngày lấy nước không gian linh tuyền, có linh tuyền tẩm bổ, cả người thoạt nhìn chẳng những không có tiều tụy mà còn dung mạo rạng rỡ, đẹp đến kinh người.
Hà Châu Nhi cùng Diệp Lan nhìn Lăng Hoan càng ngày càng đẹp, trong lòng cũng cảm thấy ngạc nhiên, bất quá cũng không có suy nghĩ nhiều.
Dù sao phụ nữ mang thai trở nên xinh đẹp cũng không phải chưa từng thấy qua, chỉ là tương đối ít mà thôi.
Càn Chính Cung
Bởi vì chuyện triều chính, Tần Phong đã bận rộn mấy ngày khó có được thời gian rảnh rỗi, lúc này mới nhớ tới Lăng Hoan.
Lăng Hoan chuyển đến Như Lan cung đã mấy ngày, tuy rằng Dương Cửu thường xuyên bẩm báo tình hình, dù sao nàng cũng đang mang thai hài tử của hắn, hôm nay vừa lúc rảnh rỗi, hắn có lẽ muốn đi xem một chút.
Hậu cung nhiều năm không ra gì, Tần Phong đối với hài tử vẫn cực kỳ coi trọng, sau khi Lăng Hoan mang thai, hắn đã điều tra nàng một lần, biết được Lăng Hoan cũng không phải cung nữ xuất thân từ nhà bình thường, mà là thứ nữ Tây Bá Hầu phủ, cũng là xuất thân tuyển tú, chỉ là đắc tội Như Tần mới có thể lưu lạc thành cung nữ tam đẳng.
Tra được những chuyện Như Tần làm, trong lòng Tần Phong không vui, chẳng qua gia thế của Như Tần coi như dùng được, hắn nhất thời cũng không tiện động đến nàng, nhưng việc này cuối cùng vẫn bị hắn ghi nhớ trong lòng.
"Bãi giá Như Lan cung.”
"Vâng!”
Dương Cửu rất nhanh đã an bài xong loan giá , đoàn người đi về phía Như Lan cung.
Đi được nửa đường, lại gặp được đại cung nữ Trân Châu của Uyển Phi.
Trước mắt hậu cung tứ phi, Uyển phi được sủng ái nhất, Dương Cửu cũng không muốn đắc tội Uyển phi, vội vàng tiến lên hỏi.
Trân Châu vẻ mặt lo lắng, nói: "Làm phiền công công thông báo một tiếng, Uyển phi nương nương bị bệnh, muốn gặp Hoàng Thượng.”
Dương Cửu đem lời nói thành thật bẩm báo, sắc mặt Tần Phong trầm xuống, qua một hồi lâu mới thản nhiên nói: "Đi Phương Hoa cung.”