“ Cậu chính là người phát quảng cáo truyền bá cho tiệm cơm Hạ gia, ông chủ?” Người mặc mũ choàng cũng mặc kệ không khí như thế nào, trực tiếp móc ra tờ truyền đơn mà mình bắt được, ánh dạ quang sáng lên một mảnh, vô cùng chói mắt.
“Chính là tôi.” Hạ Giang gật đầu thừa nhận: “ Tôi là Hạ Giang, cũng là chủ tiệm cơm các anh tìm, các người nếu muốn mua đồ ăn có thể lấy tinh hạch ra đổi.”
Nam nhân khoác áo choàng và đầu trọc đi theo Hạ Giang tới tiệm cơm. Đồ Lượng nhìn này hai người có chút lo lắng, cậu ta có thể cảm giác được, bọn họ tuyệt đối không phải người thường.
Hy vọng không xảy ra chuyện……
“ Những thứ này đều gọi hai phần.” Mũ choàng nam trực tiếp đem thực đơn đưa cho Hạ Giang yêu cầu mỗi loại đồ ăn lấy hai phần.
Đầu trọc lại không được hào sảng như vậy, hắn vốn dĩ được Chu lão đại phái tới tìm hiểu, nhiệm vụ chính là muốn điều tra chi tiết về ông chủ nhỏ trong tiệm cơm Hạ gia tiệm cơm. Còn tinh hạch, thứ đồ chơi này vô dụng như vậy, hắn căn bản không có mang.
“Không có tinh hạch, dùng đồ ăn khác trao đổi được chứ?”
Có thể nhưng thật ra có thể, nhưng Hạ Giang hiện tại thiếu chính là tích phân, lại không thiếu lương thực, hơn nữa nhận thứ này cũng không có nơi nào cất chứa.
Vì thế Hạ Giang dứt khoát cự tuyệt: “Không được, muốn ăn chỉ có thể dùng tinh hạch tới đổi.”
Hai người khi nói chuyện, một bên nam nhân mũ choàng đã bắt đầu ăn, người đồng hành cùng hắn lại an tĩnh đứng ở phía sau, giống như vệ sĩ.
Nam nhân ăn một miếng xuống, liền biết vì sao ông chủ này chỉ cần tinh hạch.
“Sủi cảo này có thể khôi phục dị năng.”
“Đúng vậy.” Hạ Giang còn hy vọng những người này tới mua nhiều sủi cảo, giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ đây, tự nhiên sẽ không giấu giếm.
“Nguyên liệu nấu ăn hữu hạn, tạm thời chỉ có thể làm ra hai loại, về sau chất lượng đồ ăn sẽ tiếp tục gia tăng.”
“Như vậy sủi cảo có bao nhiêu?”
“Anh muốn nhiều ít?”
Mũ choàng nam nghe Hạ Giang hỏi lại, liền biết sủi cảo đối với Hạ Giang mà nói hẳn là cũng không khó đạt được, khả năng chính cậu làm rất lớn. Hắn lại cẩn thận cảm thụ một chút, ăn ba cái sủi cảo, hắn hiện tại khôi phục gần một nửa dị năng, hơn nữa cũng không có bất luận cảm giác không khoẻ nào, hương vị sủi cảo cũng thập phần tươi ngon, một chút đều không kém so với đồ ngon của đầu bếp đỉnh cấp hắn từng nếm thử trước mạt thế.
Ông chủ này không đơn giản!
“Nếu thật sự đều có ta ăn này đó giống nhau hiệu quả, ta muốn 300 cái.”
300 cái sủi cảo =100 cái tinh hạch =1000 điểm tích phân = cậu có thể trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ!
Quản hắn là người nào, giờ khắc này, cậu tuyên bố tên này chính là cơm cha áo mẹ của cậu!