Hoàng Thất Nãi Đoàn Manh Phiên Khắp Kinh Thành

Chương 11

Vệ Phù nghiêm túc nói: "Bà ta làm ác quá nhiều, trước tiên phải xuống địa ngục nhổ lưỡi, ở bên trong chịu đựng bốn trăm chín mươi năm thống khổ mới có thể đầu thai, hơn nữa còn là đầu thú, cho nên sợ là không có biện pháp làm mẹ của con trai bà ta."

“Phù nhi nói rất đúng, cữu cữu tin tưởng Phù nhi. "Hoàng thượng nhìn cháu gái thần thần cằn nhằn, tuy rằng không tin, nhưng không thể không nói kết cục này của cháu gái khiến lòng người rất thoải mái là được.

Trấn Bắc Hầu thấy mình chạy trời không khỏi nắng, yếu thế cầu xin đều là vô dụng, cả giận nói: "Hoàng thượng, ngươi quả nhiên là muốn ép vi thần đem những chuyện của Nhã Hòa công chúa nói ra sao?"

Hắn đột nhiên có chút điên cuồng cười nói: "Nếu là ta chết, ta nhất định sẽ lôi kéo Nhã Hòa công chúa đệm lưng, để cho cô ta tiếng xấu vạn năm!"

Năm đó tiên đế băng hà, trong cung đột biến, một mảnh hỗn loạn, bởi vậy Nhã Hòa công chúa bị người bắt đi mất tích một đêm mới được cứu trở về sự tình người biết rất ít, nhưng Trấn Bắc Hầu cũng biết, bởi vì năm đó chính là hắn mang theo người đi đem Nhã Hòa công chúa từ trong miếu đổ nát mang về hoàng cung.

Khi đó Nhã Hòa công chúa đã thất thân(mất trinh), nhìn thấy nam tử đều sợ hãi, là Trấn Bắc Hầu mạo hiểm bị Nhã Hòa công chúa quyền đấm cước đá vô cùng kiên nhẫn mang trở về.

Vả lại hắn chẳng những không chê Nhã Hòa công chúa mất đi sự trong sạch, còn thành tâm cầu hôn với Hoàng thượng và Thái hậu nương nương.

Hoàng thượng và thái hậu cảm động và nhớ nhung tấm lòng bao dung của hắn, hơn nữa Nhã Hòa công chúa hồi cung tháng thứ hai liền kiểm tra ra mang thai, chỉ có thể vội vàng gả Nhã Hòa công chúa cho Trấn Bắc Hầu.

Hoàng thượng vốn cho rằng hai người sẽ vợ chồng ân ái, lại không ngờ Trấn Bắc Hầu là người như vậy.

Trong lòng hắn phẫn nộ, siết chặt nắm đấm, lại không thể không cố kỵ thanh danh của Nhã Hòa công chúa.

Vệ Phù nhìn Trấn Bắc Hầu một chút, lại nhìn Hoàng Thượng một chút, đầu đầy dấu chấm hỏi: "Hoàng cữu cữu, mẫu thân con làm chuyện xấu gì á?"

Chẳng qua vốn là có một cái tử kiếp, nhưng lúc này đã phá.

Hoàng thượng nhìn đám thần tử bát quái trong ngự thư phòng, mở miệng nói: "Chư vị ái khanh, lui ra trước.”

“Phù nhi, con cũng đi thăm mẫu thân con đi.”

Vệ Phù trong lòng tuy rằng tò mò, nhưng sư phụ nói, sau khi về nhà người nào cũng có thể đắc tội, chỉ có Hoàng thượng với Thái hậu không thể đắc tội. Lúc này còn chưa quen, cho nên vẫn phải ngoan một chút, nghe lời một chút.

Cô gật đầu, từ trên đùi Hoàng thượng nhảy xuống.